Hoàng Đế Thật Sự

   Chương 1 Câu truyện bên lề

Tôi được gọi là "Đạo Hoài" vì đó là tên của tôi. Tên của tôi cũng là có nghĩa là tâm kiếm.

 

Nó có nghĩa là tôi sẽ luôn mang theo lưỡi kiếm. Cha mẹ tôi đặt cho tôi cái tên này bởi vì tôi được sinh ra với một thanh kiếm thần thánh.

 

Tôi đã bắt đầu luyện tập với lưỡi kiếm năm một tuổi và đã có một số thành tích khi lên tám. Tôi bắt đầu kiểm tra đao của mình năm mười lăm tuổi và có thể trở thành một vị thần vào năm ba mươi. Mặc dù vậy, tôi đã được gọi là kiếm thánh khi tôi lên mười. Tất nhiên, tôi chưa thực sự trở thành một người như vậy cho đến khi tôi ba mươi tuổi.

 

Trên thế giới này, mọi người luôn tự nhận mình là kiếm thánh nhưng trong mắt tôi, tất cả đều chỉ là những đứa trẻ chơi với kiếm đồ chơi của mình.

 

Thanh kiếm là vũ khí cũng như người bạn thân nhất của tôi. Quan trọng nhất, đó là cuộc sống của tôi.

 

Mặc dù tôi đã hơn ba trăm tuổi sau khi trở thành vĩnh sinh đế, nhưng đây không phải là thành tích đáng tự hào nhất của tôi so với việc trở thành kiếm thánh. Đó là sự theo đuổi suốt đời của tôi. Vĩnh sinh đế chỉ là thứ mà tôi có được sau khi vào đạo với thanh kiếm của mình.

 

Người đời nói rằng vĩnh sinh đế là đỉnh cao của đại đạo nhưng trong mắt tôi, đạo của kiếm là vô hạn.

 

Nó có cuộc sống riêng của nó, đẹp hơn bất kỳ người đẹp nào trên thế giới này. Mặc dù tôi cũng được mệnh danh là phu quân của người phụ nữ đẹp nhất trong cửu giới, nhưng vẫn không xinh như lưỡi dao trong tay.

 

Trong cuộc đời tôi, nếu tôi có thể giải quyết điều gì đó bằng một nhát chém, thì một nhát chém thứ hai sẽ không bao giờ cần đến. Nhưng tôi không biết tại sao cư dân của thế giới này chỉ nhớ đến tôi như một vĩnh sinh đế mà không phải là thanh kiếm bất khả chiến bại của tôi. Có lẽ đó là bởi vì tôi đến từ Thiên Hoàng môn với tư cách là vị hoàng đế thứ hai của nó. Mọi người đã ghi nhận xuất thân hoàng tộc của tôi nhưng không phải là con dao không thể ngăn cản của tôi!

 

Tôi là Bất Diệt Đế Đạo Hoài, sinh ra cùng đao. Với nó trong tay, tôi không có gì phải sợ trên thế giới này. Tôi thậm chí sẽ chiến đấu chống lại vĩnh sinh đế đáng kính Hào Hải miễn là lưỡi kiếm của tôi ở bên cạnh tôi!

 

Ugh, nhưng lưỡi kiếm của tôi đã bị phu nhân tôi lấy mất đêm nay…. Đây là lý do tại sao tôi ở đây trò chuyện với mọi người…

 

Ồ, tôi cũng quên mất một thứ quan trọng. Vị vĩnh sinh đế này, không, kiếm thánh này là mỹ nhân xinh đẹp thứ hai trong cửu giới nhưng sự thật là tôi vẫn nghĩ rằng tôi đẹp hơn người nương tử đứng số một của mình.

 

Haha, tôi chỉ đùa thôi. Làm sao một vĩnh sinh đế xinh đẹp và tài giỏi như tôi lại có thể có nương tử? Nhưng thay vào đó tôi có một tên khốn. Đúng, chính là tên khốn đó luôn trốn tránh. Một ngày nào đó, tôi sẽ đối phó với hắn ta…

 

Đêm nay trăng khá tròn. Không biết có phải tên khốn đó lại giả gái; một cô gái lừa đảo nhỏ nói: "Này, ngươi và ta được kết nối bởi số phận ..."

 

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel