Sau đó. 

 

Sau một tiếng đi bộ, chúng tôi đã đến rừng Gassur.

 

“Điều này là không thể-su! Đi tiêu diệt một con Cockatrice với từng này người …… không thể được đâu-su!”

 

Sheryl xanh tái mặt khi nghe tôi nói về cách kiếm 3.000.000 Kol và cô chủ trương phản đối điều đó.

 

“Khi nói về Cockatrice, đây là một con quái vật nổi tiếng với giới thợ rèn chúng tôi-su! Bởi vì con rồng này có bộ vảy rất cứng nên chúng là vật liệu được zử dụng cho trang bị bảo hộ chất lượng cao mà các hiệp zĩ hoàng gia hay mặc. 

 

Tuy nhiên! Con Cockatrice là … một con quái vật mà thậm chí 10 mạo hiểm giả lành nghề cũng không thể cân nổi nó-su.”

 

“…… Nếu cô nghĩ như vậy thì cô nên vào thị trấn mà đợi đi chứ.”

 

“Đây không phải là điều tôi muốn nói! Đây, đây là vấn đề giữa tôi và thầy của mình. Tôi không dám đối mặt thầy nữa nếu có một người bị liên lụy và bị thương vì tôi!”

 

“……Hey. Tôi có nghĩ điều này vài phút trước rồi, nhưng tại sao Sheryl lại quản lý cửa hàng một mình như vậy? Cô cứ nói về thầy của mình suốt, nhưng giờ ông ta ở đâu rồi?”

 

Nếu ông ta chỉ đột nhiên biến mất rồi đẩy cục nợ của cửa hàng mình sang cho Sheryl, thì chuyện này không quá tàn nhẫn cho lắm.

 

“Cái đó … Tôi thật sự không biết-su. Thầy tôi vừa là một thợ rèn rất có tiếng vừa là một nhà thám hiểm đáng kính. Hai năm trước … .. Ông đã đi chinh phục bọn quỷ và không bao giờ quay trở lại nữa.”

 

“Vậy à, đó là những gì đã xảy ra ……”

 

Nếu tôi mà điều tra thêm thì lại chạm vào nỗi đau của cô ấy mất, tôi quyết định dừng lại. 

 

Cô ấy có hoàn cảnh riêng của mình.

 

“Tôi biết là Sheryl rất lo lắng, nhưng không sao cả đâu! Nhìn thì thế này thôi chứ tôi thật sự rất mạnh đấy! Tôi sẽ không thua một con rồng đâu!”

 

“Etto …… Nói thế nào bây giờ …… Liệu điều này thực sự ổn chứ-su? Nói thế này có hơi thô lỗ … ..nhưng tôi chả thấy có triển vọng gì cho lắm-su.” (Trans: Cô ấy nói về sức mạnh của main).

 

“……….”

 

Guha-! 

 

Nhìn qua thì các chỉ số trong bảng trạng thái của tôi khá là cao đấy, nhưng ngoại hình thì tôi vẫn chỉ là thằng thư sinh trói gà không chặt nhể. 

 

Tôi đành phải tự ý thức được bản thân mình, để khi một đứa con gái khác mà chỉ ra điều này thì tôi sẽ không cảm thấy đau lòng nữa.

 

“Đó là điều hiển nhiên khi mà Sheryl-chan nói vậy! Nếu đánh giá vẻ bề ngoài, nhìn Souta chả đáng tin cậy chút nào! Tuy nhiên, cô hãy an tâm đi. Bởi vì đã có nữ thần tình yêu và sắc đẹp………Aphrodite ta đây về phe của Souta rồi!”

 

Aphrodite ưỡn ngực ra và “hmph” một phát.

 

“Aphrodite là …… một trong mười hai vị thần trên đỉnh Olympus sao!? Không đời không đời nào, ai lại đùa như thế chứ-su. Tôi đây có thể là một người nông thôn, nhưng tôi sẽ chẳng mắc lừa bởi lời nói dối kiểu đó đâu nha!”

 

Tôi nghĩ về điều đó cùng lúc với Carolina, thực sự thì sự nổi tiếng của Aphrodite trong thế giới này tuyệt vời khỏi phải nói đấy.

 

“Fu ~ n. Nếu cô không tin, để ta chứng minh cho cô xem vậy. Để xem nào … A ~ Thấy rồi. Số đo 3 vòng từ trên xuống của cô là 86-58-83. Vậy là Sheryl-chan đây thuộc loại khi cởi đồ ra thì mới thấy khủng à? Một cơ thể khá cân đối, dáng đẹp, body chuẩn so với cái chiều cao này đấy.”

 

“Wh-. Whahaha!? Thế quái nào cô lại lại có được thông tin này thế!?”

 

“Fufufu. Nếu ta sử dụng kỹ năng mà chỉ có thần mới có [Thần nhãn] (Mắt thần), ta có thể nhìn thấu được bất cứ thứ gì.

 

Ta thấy một cái pantsu màu trắng rồi nè. Đều là con gái, để ta cho cô một lời khuyên nho nhỏ nha, mặc một chiếc pantsu gợi cảm sẽ tốt hơn đấy, cô có biết không?”

 

“DỪNG LẠI ĐI! Tôi tin! Tôi tin cô! Đừng tiết lộ thông tin về riêng tư của tôi trước mặt Souta-san nữa-su!”

 

Sheryl bắt đầu tìm mọi cách để cố gắng bịt miệng Aphrodites lại với đôi mắt đẫm lệ.

 

“Cơ mà, cô … Chẳng phải cô bị dính『 Lời nguyền 』khi hạ thế xuống đây à?”

 

“Fufufu. Ta có nói thế thật. Thế nhưng, ta đã điều cái này chưa nhỉ? Quả cầu vạn năng có khả năng chữa lành có thể giải được cả 『Lời nguyền』. Nói thật, kỹ năng Con mắt thần quay lại với ta mới một lúc đây thôi~ “

 

Gununu! 

 

Ngoài việc thấy số đo 3 vòng ra, “Thần nhãn” thậm chí còn có thể nhìn thấy cả màu của quần lót.

 

Cái kỹ năng này thật là đáng ghen tỵ mà.

 

“Kỹ năng Thần nhãn này như là một phiên bản nâng cấp so với kỹ năng của Souta “Mắt thẩm định” vậy. Nếu cậu muốn dùng kỹ năng của ta, hãy nói 『Aphrodite-sama. Xin vui lòng giúp đỡ tôi 』 trong khi liếm giày cho ta đi. Như vậy thì ta sẽ suy nghĩ về điều này đấy?”

 

” …… Vậy sao? Yep, cơ hội ngon ăn đó. “

 

Chết tiệt-! 

 

Thành thật thì, tôi muốn quỳ xuống trước mặt Aphrodite ngay bây giờ đấy.

 

Và tôi muốn cô ấy mãi mãi cho tôi biết màu của pantsu của tất cả các cô gái xinh đẹp đi dạo quanh thị trấn này.

 

Tuy nhiên. 

 

Nếu tôi yêu cầu như thế thật thì tôi có thể thấy tương lai rằng tính tình của những cô gái xung quanh sẽ bị hủy hoại hết.

 

“…… Chủ nhân. Nhân tiện, Pantsu của em là màu đen đấy nhé?”

 

Do kỹ năng Con mắt thần quá tuyệt vời, tôi gần như phát điên và ghen tị-.

 

Carolina sau đó lén lút nói với tôi màu chiếc quần lót của cổ.

 

Tình cảm mà cô ấy dành cho tôi không biết sao đã làm tôi tịnh tâm lại.

Chap/Chương bạn vừa xem
  • Phê Kun | 17-01-2022
Chương 33: Thần nhãn

cafe sữa novel