Lề: Mike

“Ngài Valery đang nói gì với họ thế…? Nhỏ quá không nghe gì hết…”

Mike đang ẩn mình và quan sát tình hình.

Hồi nãy do sợ hãi sức mạnh của kẻ xâm nhập nên đã bỏ chạy.

Thế nhưng không thể bỏ mặc sư phụ Valery yêu quý nên anh đã đổi ý.

Nếu ngài chiến đấu với kẻ xâm nhập thì anh sẽ giúp một tay.

Thế nên anh đã quay trở lại.

Thông qua cửa khác dẫn đến Vùng đất Hiền giả, anh đã lẻn vào và ẩn mình sau kệ Bảo thạch trong phòng…

(A, ngài Valery…)

Mike đỏ mặt ngắm nhìn sư phụ iu dấu.

Quả nhiên khác với Mike và những đệ tử khác, Valery thản nhiên đối diện với kẻ xâm nhập.

Đường đường chính chính đối mặt, không bị chèn ép, không chút run sợ.

(Kẻ địch có năng lực đáng sợ… nhưng ngài Valery chắc chắn làm được…)

Là Pháp sư mạnh nhất thế giới, là thành viên của Tổ đội Anh hùng đã đánh bại Ma vương.

Người sáng tạo ra các tuyệt chiêu cho [Ark Weiss] của Anh hùng chính là Valery.

Anh ngưỡng mộ.

Mãnh liệt

Mạnh mẽ.

Sức mạnh ấy.

Và tri thức ấy.

Đối với anh, Valery chính là Đấng.

Bản thân anh muốn ngày nào đó sẽ trở thành Pháp sư giống Valery--

Cảm xúc mãnh liệt ấy đã dần chuyển hóa thành tình yêu qua quá trình bái sư.

Thế nên khi nhận được lời mời vào phòng của Valery, anh không hề tỏ ra chán nản hay ghét bỏ.

Chỉ thấy vui vì có ích cho Đấng.

Anh để tóc dài và chăm sóc dáng vẻ để phù hợp với sở thích của Đấng.

Hiện giờ anh tự tin rằng mình được Đấng sủng ái hơn các đệ tử khác.

Nhờ ngoại hình, tính cách và cả, kĩ thuật giường chiếu điêu luyện--

Mike tiếp tục nhớ đến Valery và ảo tưởng.

“A, ngài Valery… xin hãy cho em xem. Sức mạnh sẽ đánh tan kẻ xâm nhập của ngài.”

Bản thân đã thua và bỏ chạy nhưng Valery nhất định không sao.

Chắc chắn Đấng sẽ đánh bại kẻ địch đó.

[Bóng tối] -- rốt cuộc là gì.

Nghe thấy câu hỏi của tôi, Valery rơi vào im lặng trong giây lát.

“Ta vẫn đang nghiên cứu. Thế nên không thể đưa ra câu trả lời thích đáng. Văn minh cổ đại Lemuceria biết rõ hơn về [Bóng tối] và [Ánh sáng] nhưng…”

“Thế nói phần ông biết là được.”

Tôi cắt lời hắn và thúc giục.

Để lâu hơn nữa chắc tôi xông tới chỗ hắn quá.

“Đơn giản mà nói, thứ đó là, thứ gì đó chứa đựng năng lượng khổng lồ đang ngủ yên ở Dị Không gian.”

Valery trả lời.

“Nhưng đấy là nguồn năng lượng đơn thuần? Hay là một siêu thực thể mang ý chí? Những nghiên cứu về phần đó đã vào bế tắc…”

Năng lượng khổng lồ ngủ yên?

Ở Dị Không gian?

Toàn là những khái niệm mới nghe lần đầu.

“Tất nhiên rồi. Ta nghiên cứu độc lập mà.”

Như đoán được lòng tôi nghĩ gì, Valery đắc ý cười lớn.

“Sức mạnh Ma pháp cũng là một dạng sức mạnh của [Bóng tối] và [Ánh sáng]. Hoặc là hiện thân của thực thể được gọi là Thần và Ma… Ta cũng không chắc nữa.”

Đề tài to lớn phết.

“Ta chỉ nghiên cứu về [Bóng tối]. Bởi vì kẻ điều khiển được [Ánh sáng] chỉ có những người có [Thuộc tính Thần thánh] giống như Anh hùng. Nhưng [Bóng tối] -- đến Pháp sư như ta cũng có thể chiếm lấy được. Trên lý thuyết là thế.”

Valery giang hai tay ra giống như đang diễn kịch.

“Xuất hiện đi, [Lời cảnh báo của Lemuceria]--”

Không biết từ lúc nào, hắn đã niệm chú xong và bỗng dưng bức tường sau lưng hắn vỡ tan và sụp đổ.

Thứ hiện ra phía sau là Ma trận được vẽ bằng màu đen và vàng.

“Nào, giờ ta sẽ lấy nhé. [Bóng tối] của mày--”

Khoảnh khắc tiếp theo, một tia chớp đen bắn ra từ Ma trận.

“Kuh…!?”

Tia chớp đó quấn lấy toàn thân tôi.

“Cái này--”

Toàn thân tôi nặng nề hơn…!

Vốn dĩ cơ thể đã yếu, giờ như sắp rã rời ra thành từng mảnh.

“Arrrr…!?”

Shia bên cạnh tôi rên rỉ.

Nếu là [Đòn tấn công nhắm vào tôi] thì sẽ bị trung hòa bởi 9999 sát thương dù là Ma pháp hay vật lý.

Và cả những trạng thái bất thường như độc, lời nguyền, tê liệt,... nữa.

Nhưng, thứ này--?”

[Sát thương chuẩn] không có tác dụng, nghĩa là đây không phải đòn [Tấn công].

Tứ chi tôi đau nhức dữ dội.

[Sát thương chuẩn] không có hiệu quả…?

Chẳng lẽ Lời nguyền này mạnh hơn 9999 sát thương hoặc không thể xóa bỏ sao?

Mà điều đó có thể sao?

“Khoan, hoặc là--”

“[Lời cảnh báo của Lemuceria] -- là thiết bị Ma pháp can thiệp vào [Bóng tối] đó đấy. Đều do người cổ đại phát minh cả.”

Valery chỉ vào Ma trận phía sau lưng.

Nhắc mới nhớ, Yurin không bị sao cả.

Thế nghĩa là chỉ có người mang sức mạnh [Bóng tối] - tôi, và người được ban sức mạnh bóng tối - Shia, sẽ bị ảnh hưởng sao.

“Ta đã xem trận chiến của mấy nhóc đệ tử và đoán được Kĩ năng của mày rồi. Hệ [Tiêu hủy] nhỉ, hoặc cấp cao hơn. Phạm vi tầm 10 mét đổ lại. Còn con bé đằng đó có [Thiết đoạn]. Kỹ năng nào cũng chỉ có hiệu quả trong phạm vi ngắn, chỉ cần giữ khoảng cách là không có gì đáng sợ. Miễn còn đứng ở vị trí an toàn thì ta thắng chắc.”

“Thứ thiết bị quái gì thế…”

“Ta đã bảo là can thiệp vào [Bóng tối] rồi mà nhỉ? Nguồn sức mạnh của tụi mày là [Bóng tối]. Vậy nếu phong ấn lại thì kĩ năng sẽ không được phát động. Giờ mày chỉ như con người bình thường -- không, do [Xiềng xích bóng tối] nên mày đã mất đi Ma lực và thể lực, còn lại chỉ là rác thôi!”

Valery cao ngạo cười lớn.

“Tên khốn…!”

Shia định xông lên tấn công.

“[Gia tốc]”

Tốc độ của cô tăng lên nhưng so với trước đã giảm đi trông thấy.

Khoảnh khắc tiếp theo.

“[Gió lốc], [Ngục tù]”

“Kya!?”

Valery đã niệm Phòng thuật chặn hướng đi của Shia rồi bắt giữ cô bằng sức mạnh vô hình và treo trên không trung.

Không hổ danh là Pháp sư mạnh nhất thế giới, tốc độ phát động Ma pháp thật kinh khủng.

Shia không có chút thời gian để sử dụng kĩ năng.

“Con bé có được một phần sức mạnh [Bóng tối] nhỉ -- Mày là nguyên liệu thí nghiệm hoàn hảo đấy. Ngoan ngoãn ở yên đó đi.”

Valery nói và lần này hướng tay về phía tôi.

“[Ngục tù]”

“...!”

Sức mạnh vô hình giống thứ đã bắt Shia xuất hiện và trói tứ chi của tôi.

Tay chân gầy như cành cây khô kêu lên răng rắc.

Chết tiệt, không cử động được --

“Hiện tại ta có thể can thiệp vào [Bóng tối] nhưng không thể dung hợp sức mạnh đó vào bản thân được. Nhưng, sớm thôi -- ta sẽ sử dụng kĩ thuật để cướp đi [Bóng tối] của mày cho xem.”

“VALERY…!”

“Hahahaha, hai năm trước ta xem thường tài năng của mày và vứt bỏ -- ai ngờ giờ lại giúp ích cho ta như thế này cơ chứ, đúng là đệ tử tốt mà! Hơn đám đệ bị mày giết nhiều!”

“Chúng không phải đệ tử đáng quý của mày sao?”

Mặc kệ bị trói buộc, tôi nhìn hắn và phỉ mủi khinh bỉ.

“Hừm, giờ mà còn chửi rủa ta được à?”

Đôi mắt Valery sáng lên một chút.

“Guh…!”

Sức ép lên tứ chi tôi đột ngột mạnh hơn.

Giờ đau như sắp gãy đến nơi rồi.

-- Nhưng, cơn đau tầm này chả là gì.

“So với nỗi tuyệt vọng và thống khổ tụi bay ban cho tao…!”

Tưởng vầy là thắng rồi sao, Valery.

Thắng lợi chung cuộc của ta vẫn không hề lung lay.

Nắm chắc niềm tin, tôi nhìn chằm chằm Valery.

 

Chap/Chương bạn vừa xem
  • Phê Kun | 19-06-2022
Chương 11: Cao trào

cafe sữa novel