Kaiko Sareta Ankoku Heishi (30-dai) no Slow na Second Life

   Chương 65: Nữ Anh hùng, bao che cho Tứ Thiên vương

Và như thế, Granbaza, dường như đã hoàn tất mong muốn của mình trong chuyến thăm tôi.

 

Có lẽ ông ấy sẽ sớm phải trở lại lãnh thổ Quỷ tộc.

 

Nhưng hiện tại, ông ấy vẫn chưa rời đi.

 

Lý do là vì…

 

-Tứ thiên vương đương nhiệm, “Hào Phong vương” Zebiantes.

 

-Ah…vâng!!

 

Cô nàng thiên vương hiện đang lảng vảng trong làng tôi đã bị ông ấy bắt gặp.

 

Zebiantes là thiên vương thuộc tính Phong, loại ma thuật cực kì phù hợp cho việc lẩn trốn và che giấu tung tích. Đặc biệt là với một pháp sư bậc thầy như cô ấy, những điều khó tin như điều khiển các luồng không khí để loại bỏ tiếng động hay thay đổi khả năng khúc xạ ánh sáng để khiến bản thân tàng hình, đều có thể làm được như trò trẻ con.

 

Và có vẻ cô nàng đã tận dụng triệt để khả năng đó để lẩn trốn ngay khi Granbaza xuất hiện. Nhưng đối phương thì không đơn giản như vậy, bởi đó là Tứ thiên vương mạnh nhất trong lịch sử, việc lẩn trốn của cô nàng sớm bị bắt thóp một cách dễ dàng.

 

-Cô đang làm gì ở đây trong khi Tứ thiên vương đang rối loạn như vậy??

 

-U…Um…vậy còn Granbaza-sama thì sao?

 

-Ta đã nghỉ hưu, giờ chỉ là một lão già ẩn dật vô dụng. Nhưng còn cô, ta không nghĩ những gì Tứ thiên vương đang phải xử lý lại nhẹ nhàng đến mức có thể rảnh rỗi đi chơi như vậy.

 

-Cái đó….

 

-Có phải cô đã đẩy hết mọi thứ cho Doroye và để mặc cô ấy mà không giúp được gì thêm, đúng chứ? Đó là thực trạng của Tứ thiên vương đương nhiệm. Và cũng là lý do ta đang cố gắng đề nghị Quỷ vương triệt để kiện toàn những vị trí đó.

 

-N…Nhưng…tôi nghĩ rằng dù sao ngài cũng đã nghỉ hưu, vì thế không cần phải can thiệp vào chuyện chính trị nữa….

 

-Nhưng mọi chuyện thành ra như vậy cũng là một phần lỗi của ta. Và cô cũng có một phần trách nhiệm trong đó.

 

-Eh…

 

-Tại sao trong thời điểm khó khăn và lộn xộn như lúc này, một người đáng ra phải đứng mũi chịu sào, gánh vác những trách nhiệm của vị trí Tứ thiên vương như cô lại tắc trách và vô trách nhiệm như vậy…..

 

Và thế là một bài thuyết giảng dài dằng dặc bắt đầu.

 

Có cảm giác toàn bộ những sự áp lực và bất mãn của Granbaza với Tứ thiên vương đương nhiệm đã đổ hết lên đầu Zebiantes.

 

Dù sao tôi cũng không có ý định phản đối hay gỡ rối cho cô ấy, Zebiantes hoàn toàn xứng đáng bị thuyết giảng lúc này, cô ấy đã “mắc màn” ở làng tôi từ sau khi bám theo Rizett tới đây.

 

Tôi hạnh phúc còn chưa hết nữa mà….

 

-Nyaahhh…Reidi….

 

Cuối cùng thì cũng có người đủ tư cách dạy dỗ cô ấy.

 

-Cứu ta với….Ta chịu không nổi bài thuyết giáo đó nữa…

 

-Ah…vâng….

 

Và đừng có nhờ Anh hùng đương nhiệm cứu mình.

 

-Granbaza-sama, tôi không nghĩ mình có tư cách can thiệp vào công việc nội bộ của quân đoàn Quỷ…

 

Cái đó đúng đấy Reidi.

 

-Nhưng xin hãy suy nghĩ một chút. Về điều đặc biệt của ngôi làng này. Ngài có nhận thấy ở đây có một thứ mà không đâu có thể tìm thấy không?

 

-Điều đặc biệt?

 

-Vâng. Đó là sự tồn tại của Dariel-san!

 

Eh? Tôi á?

 

-Chỉ cần ở cạnh Dariel-san, những người trẻ tuổi như tôi và cô ấy chắc chắn sẽ học được rất nhiều điều. Không phải chính ngài cũng từng mong đợi rằng Tứ thiên vương sẽ học hỏi từ anh ấy sao?

 

-Hừm…đúng là ta từng nói vậy.

 

Khoan đã…

 

-Nếu vậy, ngài không nghĩ rằng việc Zebiantes ở đây cũng là để học hỏi từ Dariel-san sao?

 

Chắc chắn cái đó là chém gió.

 

-Ta hiểu rồi…Zebiantes, cô ấy nói có đúng không? Rằng cô đến đây để học hỏi Dariel?

 

-Cái đó, không ph…

 

Một cái huých nhẹ vào vai Zebiantes để nhắc vở cô nàng.

 

-Đ…đúng thế…

 

Reidi…sao cô lại bao che cho cô ấy chứ?

 

-Ra là vậy…Thứ lỗi cho ta vì đã vội vàng kết luận. Ta đang quá lo lắng cho thế hệ mới…

 

-Đúng vậy…Ah, ngay cả Thủy thiên vương cũng nhờ vào việc học hỏi đó mà mạnh mẽ lên nhiều.

 

-Thủy thiên vương…ý cô là Bezeria?

 

-Vâng. Những trận chiến phòng thủ tại pháo đài Raspada, theo như tôi biết đều đã vô cùng căng thẳng cho đến trước khi hắn tới, khả năng của hắn có thể lấp được những chỗ trống trong năng lực của Doroye.

 

-Ra là thế, có vẻ những Tứ thiên vương còn lại cũng đang cố gắng nỗ lực ở những nơi mà ta không biết.

 

Bezeria, ngươi đang được đánh giá cao một cách bất ngờ đấy…

 

Bên cạnh đó, chính tôi là người đã bày cho họ cách phối hợp đó để phòng thủ.

 

-Ta hiểu rồi…Ta đã định đề nghị Quỷ vương thay thế hoàn toàn Tứ thiên vương, những kẻ mà trong mắt ta đều là một lũ thất bại, nhưng không ngờ, các cô cũng đang cố gắng hết sức nhỉ?

 

-Đúng thế đó. Dù có hơi kém cỏi, nhưng chúng tôi không có bất tài.

 

-Đúng thế, trừ con trai ta…

 

Granbaza ôm mặt.

 

Doroye vốn dĩ luôn nghiêm túc, còn nếu Zebiantes và Bezeria nghiêm túc, họ vẫn còn triển vọng.

 

Chắc chắn, chỉ có Bashubaza là kẻ hoàn toàn vô phương cứu chữa.

 

-G…Granbaza-sama…

 

-Đúng rồi đó. Tên Bashubaza đáng ghét đó nên bị trừng phạt. Ví dụ như là…

 

-Zebiantes, cô cũng nghe rồi đó. Hãy cố gắng nghiêm túc hơn, biết chưa hả?

 

-Được rồi, ta hiểu mà. Ta sẽ cố gắng hết sức để ghi nhớ nó một cách nghiêm túc...Uh?

 

-Hm?

 

-Không phải…không phải thế….

 

Hai người này, có thể ngưng thảo luận về việc đó trước mặt Granbaza không?

 

Như tôi dự đoán, nghe xong tất cả, nhìn ông ấy càng buồn hơn nữa.

 

-Càng quan sát mọi chuyện, ta càng cảm thấy nó thật là kì lạ.

 

Người anh hùng tiền nhiệm, Arant lên tiếng.

 

Ông ấy đang đứng ngay phía sau chúng tôi.

 

-Anh hùng đương nhiệm và Tứ thiên vương đương nhiệm đang cùng phối hợp với nhau để nói dối Cựu thiên vương. Ta đã làm anh hùng hơn ba mươi năm rồi mà chưa gặp trường hợp nào nó như thế này cả. (Trans: trích lời ông Nguyễn Hữu Đa)

 

Cả tôi cũng thế thôi.

 

Và chắc chắn là không ai có thể nghĩ ra.

 

-Nhân tiện, con có thể hỏi câu này không?

 

-Chuyện gì thế?

 

-Sao ngài lại bế thằng bé vậy?

 

Trên tay ông ấy là Gran-kun, con trai tôi, đang ngủ ngon lành.

 

-Không phải là lẽ đương nhiên khi ta muốn nựng cháu trai của mình sao?

 

Cái này thì có thể đúng…

 

Mặc dù mối quan hệ giữa cha và ông nội của thằng bé thì tôi vẫn chưa thể chấp nhận ngay được.

 

-Nhìn này, nhìn này, nhìn vào khuôn mặt của nhóc Gran mà xem. Chỉ nhìn thôi là đủ biết thằng bé sẽ trở thành một mạo hiểm giả tài năng trong tương lai.

 

-Chỉ là ngài tưởng tượng thôi..

 

-Không đâu, ta nhất định sẽ dạy dỗ thằng bé để trở thành Mạo hiểm giả mạnh nhất. Thậm chí là trở thành Anh hùng trong tương lai.

 

-Làm ơn bỏ cái ý định đó đi.

 

Không phải ông mới nói rằng công việc của Anh hùng là một thứ vô nghĩa sao?

 

Đừng có quàng cái thứ vô nghĩa đó vào cháu trai mình chứ?

 

Không cần phải là một Anh hùng, tôi chỉ đơn thuần là muốn con trai tôi lớn lên một cách đơn giản, bình thường và yên bình, dù nó có tiềm năng tới đâu đi nữa.

 

-Con thì chỉ muốn thằng bé có thể thực hiện được giấc mơ của mình khi lớn lên mà thôi.

 

-Quả nhiên là Marika, con luôn biết điều gì là tốt nhất.

 

-Fufu, cha có muốn thêm chút trà nữa không?

 

Marika thì lại tỏ ra rất thân thiện với Arant, thậm chí còn nhận ông ấy là cha luôn kìa.

 

Quả nhiên là vợ tôi, con người có sức mạnh lớn nhất…

 

Nhờ có cô ấy mà ngôi làng Rakus nhỏ bé của chúng tôi đến giờ vẫn rất yên bình, dù thi thoảng vẫn có vài vị khách đặc biệt.

 

-Trưởng làng….Trưởng làng…có chuyện rồi.

 

-Hm?

 

Một nhóm người trong làng lao đến chỗ tôi với vẻ vô cùng sợ hãi và vội vã.

 

-Có chuyện gì mà nhìn mọi người có vẻ sợ hãi như vậy?

 

À nhân tiện, nếu ai đã quên thì trưởng làng chính là tôi nhé.

 

-C…Có chuyện rồi…có chuyện ở mỏ Mithril…

 

-Cái gì??

 

Tin dữ bay đến khiến sự yên bình hiếm hoi kia một lần nữa bị phá vỡ.

 

Và cũng là sự khởi đầu cho cuộc chiến lớn nhất trong lịch sử từng xảy ra ở nơi đây.

 

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel