Kaiko Sareta Ankoku Heishi (30-dai) no Slow na Second Life

   Chương 34: Nữ Anh hùng, cảm thấy thất vọng

Sau khi để con trai tôi xoa ngực một lát, Nữ Anh hùng Reidi bắt đầu vào câu chuyện chính.

Thứ cô ấy muốn là những món vũ khí Mithril.

Vì thế, họ đã lặn lội tới tận đây với hi vọng tìm kiếm được những món vũ khí mạnh hơn.

-Đây là vũ khí do lò rèn của chúng tôi tạo ra.

-Oh…

Những lò rèn của chúng tôi vẫn đỏ lửa ngày đêm, vang vọng những tiếng búa đập trên kim loại xung quanh.

-Ra đây là chỗ chế tạo vũ khí và trang bị sao?

-Đây là lần đầu mình được xem cách người ta chế tạo giáp và khiên mà mình sử dụng đó….

Và không chỉ có anh hùng, những thành viên khác cũng đang tỏ ra vô cùng hào hứng như đang tham gia một chuyến thăm quan du lịch.

-Mithril vượt trội hơn nhiều so với tất cả các loại quặng kim loại khác cả về độ cứng và độ nhẹ, hơn nữa còn có khả năng hấp thụ hào quang. Do đó vũ khí làm bằng Mithril cực kì phù hợp với việc chiến đấu sử dụng hào quang.

-Hấp thụ hào quang?

Anh hùng Reidi tròn mắt ngạc nhiên trước lời giải thích của tôi.

-Vậy là sao? Nó khác gì so với vũ khí vật chất bình thường?

-Hoàn toàn khác biệt là đằng khác. Nếu như các vũ khí bình thường chỉ có thể luân chuyển hào quang trên bề mặt, vũ khí Mithril có thể thẩm thấu vào tận trong lõi. Đồng thời hiệu suất cường hóa cũng tăng lên rất nhiều.

Những anh hùng trẻ tuổi, những người sinh ra và lớn lên trong thời đại khan hiếm Mithril, đang vô cùng ấn tượng trước những điều được thấy trong lò rèn của làng tôi.

-Có rất nhiều thành phẩm đã hoàn thành trong kho. Các cô có muốn thử chọn một số vũ khí để dùng thử không?

Theo những gì họ nói, chúng tôi không cần lo về chi phí sản xuất vũ khí bởi Tổng hội sẽ chi trả thay.

Quả nhiên là tổ đội Anh hùng, họ luôn được ưu ái một cách tối đa.

-Không, chúng tôi muốn nhờ mọi người chế tạo một món trang bị đặc biệt cho mỗi cá nhân nếu có thể.

Anh hùng lập tức lên tiếng.

-Chúng tôi muốn có một món vũ khí đặc biệt được chế tạo riêng cho chính mình. Dù biết là chuyện đó sẽ rất khó khăn, nhưng để có thể đánh bại Quỷ vương thì nó là vô cùng cần thiết. Vì thế, chúng tôi muốn có được những món vũ khí tốt nhất.

-Dù có là vậy, các cô cũng không thể dễ dàng đánh bại được Quỷ vương đâu.

-Eh?

-Không có gì…đừng để ý.

Tôi vô thức chỉ ra một sự thật.

Dù sao thì, Tổng hội sẽ lo toàn bộ chi phí.

-Được rồi, vậy để tôi giới thiệu cho mọi người những thợ rèn tốt nhất của làng. Hãy bàn bạc với họ về những điều mà các cô muốn. Oi, Sakai-kun!!!

-Vâng!!!

Nghe tiếng tôi gọi, một thanh niên chạy lên từ phía sau xưởng.

Có lẽ vì nhiệt độ lò rèn quá cao, cơ thể đầy cơ bắp của anh ta đang mướt mải mồ hôi.

-Đây là Sakai-kun, là người điều hành của lò rèn này. Kĩ năng của cậu ấy cũng thuộc nhóm hàng đầu của làng tôi.

Đồng thời cậu ta cũng là một trong những học trò ưu tú nhất của thợ rèn bậc thầy quá cố, Smith.

Là một trong những người đầu tiên của nhóm thợ rèn tới làng cùng với chiếc lò Atanol theo sau lưng sư phụ của mình, giờ cậu ấy đã đủ trưởng thành để điều hành lò rèn thay cho Smith-san và vẫn đang không ngừng cố gắng tìm kiếm và khám phá những bí mật của loại quặng huyền thoại, tiếp bước sự nghiệp của thầy mình.

-Sakai-kun. Nhờ anh giúp chế tạo vũ khí cá nhân cho những người này được không?

-Oh, chế tạo vũ khí cho tổ đội Anh hùng sao? Liệu là tôi có ổn không vậy?

Phản ứng của cậu ta tôi có thể dễ dàng hiểu được. Bất kì con người nào cũng sẽ phản ứng như thế khi được hỏi mà thôi.

-Đúng thế, cậu là thợ rèn giỏi nhất của làng hiện tại. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc không có bất kì thợ rèn nào trên thế giới này có khả năng xử lý Mithril tốt bằng cậu.

-Uhhh….ước gì Sư phụ còn sống…

-Nhưng điều đó là không thể, cậu cũng hiểu mà.

Tất nhiên, nếu Smith-san còn sống, tôi có lẽ cũng sẽ nhờ tới ông ấy.

Hẳn là ông ấy sẽ reo lên vui sướng như một đứa trẻ khi nhận được lời đề nghị đó.

-Được rồi. Tôi sẽ cố gắng thay thế vị trí của Sư phụ.

-Thế mới đúng là một người đàn ông chứ.

Sau đó, tôi để cho Sakai-kun làm việc với nhóm Anh hùng để bắt đầu chế tạo vũ khí.

-Vậy thì, trước hết, tôi có thể xem qua tay của cô không?

-Eh?

Đột nhiên, Sakai bước lên nắm lấy bàn tay của Reidi trước sự ngỡ ngàng của cô ấy.

-Eh…Cái này….

-Đừng lo, đây là một thủ tục thôi mà.

-Đúng thế, Sư phụ của tôi vẫn thường kiểm tra bàn tay của khách hàng trước khi bắt đầu làm việc như thế này. Trong bàn tay của Mạo hiểm giả, tôi có thể tìm được tất cả thông tin mà mình cần. Nhờ đó, việc chế tạo vũ khí phù hợp sẽ dễ dàng hơn.

Sakai nhìn không khác gì người sư phụ đã quá cố của mình.

Có lẽ cũng như ông ấy, cậu ấy hiểu được tầm quan trọng của việc chế tạo vũ khí cho tổ đội Anh hùng.

-…..

Đột nhiên bị người khác giới chạm vào tay, nữ Anh hùng của chúng ta đột nhiên đỏ bừng mặt.

Mới vừa rồi, con trai tôi đã chạm vào ngực cô ấy, và giờ thì là một người đàn ông khác.

Tôi nghĩ rằng nó sẽ là một trải nghiệm tốt cho cô ấy để tính đến chuyện tình cảm sau này.

-Ano…tôi có thể hỏi được không?

Một thành viên của tổ đội Anh hùng giơ tay.

-Thật sự rất cảm ơn mọi người vì đã đồng ý giúp đỡ chúng tôi chế tạo vũ khí, nhưng liệu tôi có thể hỏi sẽ mất bao lâu để hoàn thành nó không?

-Chắc chắn là không thể trong ngày một ngày hai rồi nhỉ. Sakai-kun, ý cậu sao?

Tốt hơn là nên hỏi người trực tiếp xử lý việc đó.

-Nếu mọi người cần gấp, chúng tôi có thể đẩy nhanh tiến độ…nhưng cũng sẽ lâu đấy.

-Cứ thoải mái làm bao lâu các anh muốn, miễn là chất lượng của nó được đảm bảo.

Là Anh hùng lên tiếng đáp lại.

-Dù sao thì chúng tôi cũng đang ở trong trạng thái bế tắc. Tận dụng thời gian chế tạo vũ khí, còn một việc nữa mà tôi phải làm.

Việc mà cô ấy nói đến là gì?

-Hơn cả việc nâng cấp vũ khí, thứ mà chúng tôi muốn tìm kiếm khi đến đây chính là một đồng đội.

-Đồng đội sao?

-Đúng thế, vốn dĩ, một tổ đội Anh hùng sẽ gồm bốn người. Như anh thấy, hiện tại, chúng tôi vẫn còn thiếu một vị trí nữa.

Nói mới để ý, đúng là họ mới có ba người.

Theo lời người điều hành tổng hội, tổ đội Anh hùng dường như đang muốn tìm kiếm thành viên thứ tư để hoàn thiện đội hình và tiếp tục hành trình đánh bại Quỷ vương.

-Cho đến giờ, chúng tôi đã đi qua rất nhiều nơi, nhưng vẫn chưa gặp được ai đó phù hợp với những tiêu chuẩn mà mình cần, vì thế cuộc tìm kiếm vẫn đang tiếp tục.

-Huh?

-Mỗi khi tới một thị trấn hay thậm chí là một ngôi làng, chúng tôi cũng luôn cố gắng ghé qua Bang hội của họ để gặp gỡ từng Mạo hiểm giả ở đó.

Và sau đó cô ấy sẽ là người thẩm định xem liệu họ có thực sự phù hợp để tham gia tổ đội Anh hùng?

-Ở đây cũng vậy, trong thời gian chờ vũ khí hoàn thiện, liệu tôi có thể gặp gỡ các Mạo hiểm giả của làng Rakus không? Biết đâu tôi sẽ tìm được người mình cần.

Dù cô ấy có nói thế, tôi không nghĩ có ai đó ở cái Bang hội làng quê này phù hợp với tiêu chuẩn của Anh hùng.

Sau một năm, Bang hội của làng tôi cũng đã phát triển hơn rất nhiều.

Ban đầu, làng chỉ có hai Mạo hiểm giả là tôi và Gashita, nhưng dần dần số lượng đã tăng lên khi những chuyến hàng giao dịch Mithril bắt đầu.

Ngoài những Mạo hiểm giả của các Bang hội khác tới từ bên ngoài, hiện tại làng chúng tôi có tất cả 20 Mạo hiểm giả thuộc quyền quản lý.

Cha vợ của tôi, cựu trưởng làng, giờ đã có nhiều thời gian hơn để tập trung quản lý Bang hội của làng.

Nhưng vì đó là yêu cầu của Anh hùng, chúng tôi cũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc chấp thuận. Tôi lập tức nhờ người kêu gọi và tập trung các Mạo hiểm giả của làng và chờ ở trụ sở của Bang hội làng.

Phương pháp mà Anh hùng lựa chọn để tìm ra người đồng hành tiếp theo của mình rất dễ hiểu.

Đó là một trận hỗn chiến.

========= 

-Ahhh….

Các Mạo hiểm giả của làng chúng tôi hoàn toàn bị hạ gục.

Chỉ còn ba cô gái đang đứng giữa một bãi chiến trường toàn xác người (chưa chết) một cách thảm hại.

-Có vẻ nơi này cũng vô vọng rồi…

-Đúng thế, vốn dĩ đã không có hi vọng nào ở một Bang hội như nơi này.

Hai người đồng đội của Anh hùng thở dài.

Những Mạo hiểm giả của làng tôi cũng thở dài chán nản, bởi cơ hội để trở thành đồng đội của Anh hùng không phải là chuyện có thể coi thường. Do đó, họ đều tham gia cuộc chiến này một cách vô cùng nghiêm túc.

Nhưng tất cả đều bị hạ gục một cách nhanh chóng.

-Mình cũng đã có một chút hi vọng…nhưng xem ra không ổn rồi.

Cả Anh hùng cũng thở dài.

-Thành thực xin lỗi vì đã làm phiền mọi người.

-….

-Tôi đã hi vọng hơi quá đà, bởi đây không phải là một Bang hội lớn…

Tuy nhiên, cô ấy vẫn chấp nhận việc tìm kiếm đồng đội mới ở mọi Bang hội mà họ đi qua, bởi việc có được thành viên thứ tư giờ đang là yêu cầu vô cùng cấp thiết.

-Đừng có thất vọng sớm vậy chứ?

Đột nhiên, Gashita, một trong những người tham gia thách đấu của làng tôi, đột nhiên lên tiếng.

So với hồi tôi mới đến, cậu ta đã thăng cấp từ D lên B trong một năm qua.

Hiện tại, cậu ta là một trong những Mạo hiểm giả vô cùng đáng tin cậy, nhưng rõ ràng là so với thực lực của mình, cậu ta chưa phải đối thủ của tổ đội Anh hùng.

-Chúng tôi vẫn chưa thua đâu. Đây chưa phải là tất cả Mạo hiểm giả của làng Rakus!!

-Không phải các cậu đều thua hết rồi sao? Các Mạo hiểm giả của làng ta đều đang nằm dưới chân họ rồi đó.

-Anh đang nói gì thế Đại ca. Chúng ta vẫn còn Mạo hiểm giả mạnh nhất ở đây mà.

Nói thế rồi cậu ta chỉ vào tôi.

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel