Kaiko Sareta Ankoku Heishi (30-dai) no Slow na Second Life

   Chương 18: Những mạo hiểm giả ở thị trấn lân cận, tham gia.

Làng Rakus của chúng tôi đang trở nên sôi động hơn.

Tất nhiên đó là bởi mỏ Mithril đã trở lại.

Mặc dù hiện tại, chỉ có những Mạo hiểm giả từ các thị trấn lân cận và một số đoàn hộ tống mới có thể đến được nơi xa xôi hẻo lánh này.

Nhưng sắp tới đây, theo thời gian, sẽ có thêm rất nhiều tới làng.

-Ta không ngờ lại có thể chứng kiến được cảnh tượng này lần nữa trong cuộc đời mình…

Người vừa cảm thán chính là trưởng làng.

Là một trong số ít người còn lại từ thời đại hưng thịnh của làng trong quá khứ, ông ấy đang vô cùng kinh ngạc bởi cảnh tượng mà chính ông ấy cũng không bao giờ nghĩ có thể tái hiện.

-Cảm ơn cháu, Dariel-kun. Tất cả là nhờ có cháu. Cháu đúng là sứ giả mà thần may mắn đã gửi đến làng ta.

-Không có chuyện đó đâu ạ. Những gì cháu làm được chỉ hoàn toàn là do trùng hợp và may mắn mà thôi.

Đám Nokka đang bị áp bức bởi người của Quỷ vương và tôi chỉ tình cờ đến đó đúng lúc mà thôi.

Dù sao thì, tôi cũng sẽ rất vui nếu nơi đây, quê hương thứ hai của mình, sẽ sớm trở lại thời kì hưng thịnh trong tương lai.

-Nhưng như vậy thực sự ổn chứ ạ?

Người lên tiếng là Marika.

-Càng nhiều người tới thì tức là càng dễ xảy ra lộn xộn. Con hi vọng những người đó sẽ không gây ra rắc rối cho làng ta.

Đúng như cô ấy nói, thay đổi không phải lúc nào cũng là điều tốt.

Vì thế, tôi cần phải có trách nhiệm với nơi này sau khi tạo ra tất cả, nếu không, từ một sứ giả may mắn, tôi hoàn toàn có thể trở thành một kẻ mang lại tai ương.

===========

Và không ngoài dự đoán, ngay lập tức đã có sự cố phát sinh.

Một cuộc tranh cãi rất to đã nổ ra giữa những Mạo hiểm giả từ nơi khác tới và dân làng.

Kẻ dẫn đầu phía dân làng chính là Gashita.

Hẳn rồi, nói đến gây chuyện thì cậu ta chắc chắn là tiên phong.

Gashita hiện đang cãi vã với những Mạo hiểm giả tới từ ngoài làng.

Họ là những người được cử tới để tăng cường an ninh cho khu mỏ.

-Thằng khốn! Nói lại xem!!

Gashita đang tranh cãi rất hăng.

-Mấy tên mạo hiểm giả cấp làng như mấy người chỉ làm vướng chân tụi này mà thôi.

Hừm…

Có vẻ dù gần đây đã tỏ ra giống như một con chó trung thành với tôi, nhưng bản chất của cậu ta vẫn là một con chó điên sẵn sằng cắn người nhỉ?

-Chờ đã…chờ đã nào….

Tôi đành lên tiếng can thiệp.

Là người của làng, đồng thời cũng với tư cách là “Aniki” của cậu ta.

-Không phải tôi đã dặn cậu không được gây sự với người ta sao? Họ còn là khách của làng ta đấy.

-Nhưng…Aniki….

Cậu ta xuôi ngay sau khi nghe tôi nói, quả nhiên là cậu ta chỉ trung thành với một mình tôi.

-Nhưng….Chúng đang xúc phạm chúng ta.

Gashita chỉ vào đám mạo hiểm giả từ ngoài làng.

Người bị chỉ thẳng mặt kia nhìn vào tôi và Gashita rồi nhếch mép.

-Không ngờ đám Mạo hiểm giả quê mùa như các cậu lại còn có cả tính trẻ con như vậy.

Anh ta nói cũng không sai.

Rõ ràng, họ đều là những mạo hiểm giả tới từ những thị trấn lớn hơn.

Và Gashita, kẻ từ đó đến giờ chỉ biết quanh quẩn trong ngôi làng này, đã trở thành một con ếch trong giếng với bản tính thiếu kiên nhẫn và cáu kỉnh của mình.

-Tôi thành thực xin lỗi.

Một người trông có vẻ cũng có tuổi bước ra từ phía bên kia.

Tóc và râu của anh ta đều là màu xám.

Tuy nhiên, nhìn biểu cảm trên gương mặt thì khá già dặn.

Có vẻ anh ta cũng chỉ cỡ tầm tuổi tôi mà thôi.

-Có vẻ những cậu nhóc bên tôi đã hành động mà không suy nghĩ. Tôi đã dặn họ phải luôn tỏ ra hòa đồng với người dân bản địa cho tới khi nhiệm vụ kết thúc, vậy mà….

-Anh là…

-Ah, quên mất. Tôi là Fittobitan, một mạo hiểm giả hạng B của thị trấn Campbel gần đây.

Oh…

-Quả là một người lịch sự. Tôi là Dariel, một trong hai mạo hiểm giả của làng này.

-Hạng của anh là gì?

-Hm?

-Hạng của cậu ấy? Có phải là B không?

-Er….tôi hiện đang là hạng D.

Ngay khi nghe xong điều đó, ánh mắt anh ta lập tức thay đổi, một sự coi thường rõ rệt xuất hiện trong đôi mắt đó.

-Oh, phải rồi nhỉ, hạng D. Mà, cũng không trách được với một ngôi làng nhỏ thế này, hạng D là phải thôi.

-Tôi không chắc về điều đó lắm, nhưng hi vọng các anh có một khoảng thời gian vui vẻ ở làng.

Tôi lịch sự đưa tay ra bắt tay với anh ta.

Tuy nhiên cảm giác hờ hững có thể cảm thấy rất rõ trong cái bắt tay đáp lại tôi.

-Chúng tôi tới đây từ Bang hội của thị trấn Kanberu với nhiệm vụ tăng cường phòng thủ cho mỏ Mithril. Có vẻ như cậu chính là người đã lấy lại khu mỏ từ đám quỷ. Cậu đã sử dụng loại ma thuật nào vậy?

-Ahaha, nói sao nhỉ, có lẽ là do may mắn chăng?

-Cũng phải nhỉ, vì cậu là hạng D mà…

Vẫn là chuyện thứ hạng à?

-Những mạo hiểm giả chỉ nên nhận những nhiệm vụ tương xứng với khả năng của mình. Chuyện bảo vệ mỏ Mithril lần này có lẽ nằm ngoài tầm khả năng của hạng D.

-Hou…

-Từ giờ trở đi, chúng tôi sẽ tiếp quản chuyện đó. Chúng tôi đều là những mạo hiểm giả hàng đầu xét về khả năng và kinh nghiệm. Dù chỉ có mình tôi hạng B, nhưng những anh chàng này đều là hạng C.

Nói rồi anh ta quay về phía sau.

Có rất nhiều người ở đó, và đều đang nhìn chúng tôi bằng ánh mắt khinh thường.

-Thành thực cảm ơn các cậu vì đã giúp đòi lại khu mỏ từ tay lũ quỷ. Nhưng giờ các cậu có thể an tâm giao lại mọi thứ cho chúng tôi. Đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Mặc dù hành vi và lời nói đều tỏ ra vô cùng lịch sự, nhưng thái độ của anh ta vẫn vô cùng coi thường chúng tôi. Đơn giản là bởi thứ hạng của chúng tôi thấp hơn anh ta, và nhiêu đó là đủ để anh ta coi chúng tôi chẳng ra cái gì rồi.

Giờ thì không chỉ có Gashita, cả tôi cũng bắt đầu cũng cảm thấy khó chịu với anh ta rồi.

-Chờ đã….anh mới nói là mình tới từ thị trấn Kanberu?

Cái tên đó gợi ra cho tôi một chuyện.

-Có phải đó là nơi từng thực hiện nhiệm vụ truy bắt Death Blaze gần đây không?

-Cái gì?

Death Blaze.

Đó là một con quái vật từng xuất hiện gần ngôi làng này.

Một con rắn khổng lồ với cảnh báo nguy hiểm hơn rất nhiều so với những quái vật khác.

Tuy nhiên nó thực sự sẽ không xuất hiện ở gần làng của chúng tôi nếu nhiệm vụ kiểm soát và đánh bại nó được bang hội lân cận đã tiếp nhận nó hoàn thành.

Và nơi lân cận ấy, chính là thị trấn Kanberu kia.

-Tôi đã suy nghĩ rất nhiều sau khi tiêu diệt nó. Rằng tại sao con quái vật nguy hiểm được cho là đang trong vùng quản lý của bang hội thị trấn Kanberu lại lạc sang gần làng của chúng tôi?

-Chờ đã….cậu…cậu biết con Death Blaze sao?

Nghe đâu, bang hội của thị trấn lân cận, tức thị trấn Kanberu, đã huy động một lượng lớn Mạo hiểm giả để tổ chức vây bắt và đánh bại con rắn lớn kia.

Tuy nhiên một trong số những Mạo hiểm giả đó đã sơ suất và làm hổng vòng vây khiến nó chạy thoát.

Sau khi chạy thoát, nó đã lưu lạc sang khu vực gần làng của chúng tôi.

Và đó cũng là lý do mà hôm đó tôi đã bất ngờ đụng mặt nó ở nơi đó.

-Nếu các anh mạnh đến vậy, tôi muốn các anh hãy làm việc cho thật chu đáo trước rồi hãy nói.

-Đúng đó. Với lại, chính anh ấy, Aniki của ta, đã là người đã giết con rắn lớn đó.

Gashita.

Cậu mới nói cái gì thế hả?

-Đúng thế đó, chính Aniki của ta đã phải dọn sạch cái mớ hỗn độn mà các người đã gây ra đó. Còn không mau cúi đầu cảm ơn anh ấy?

-Đ..Đánh bại Death Blaze….một mình cậu ta sao? C..Cậu thực sự là Mạo hiểm giả hạng D??

Fittobitan trố mắt nhìn tôi.

Không chỉ có anh ta, những người khác cũng như chết lặng trước câu nói của Gashita.

Tôi không có ý mỉa mai đâu, nhưng phản ứng đó của mấy người là sao vậy?

======

Sau đó tôi mới biết.

Cuộc vây bắt Death Blaze hôm đó được Bang hội Kanberu nhận. Và nhóm trực tiếp phạm sai lầm dẫn tới lỗ hổng trong vòng vây để con quái vật chạy thoát, chính là nhóm của Fittobitan.

Và chính tôi là người đã xử lý cái sai lầm đó của họ.

Mặc dù vừa mạnh miệng tuyên bố mạnh mẽ và có thứ hạng cao hơn chúng tôi, nhưng giờ thì họ đang ngơ ngác hết lượt khi sai lầm của mình được một mạo hiểm giả cấp thấp hơn xử lý.

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel