Everyone Else is a Returnee Thiên hạ xuyên không, trừ tôi

   Quyển 13 – Chương 70: Tôi, một vị thần? – 3

[Hiện tượng lạ ở Kanagawa, Cơn thịnh nộ của những cây lao đã hủy diệt quái vật!](Erta)

 

“Đừng có đọc nó”

 

[Có phải thần thánh hiển linh? Sự trừng phạt của vị thần cuồng nộ.](Lita)

 

“Anh nói là đừng có đọc nó mà, sheeesh.”

 

Erta và Lita cứ chọc Yu IlHan bằng cách mấy cái tiêu đề trên Internet liên quan đến anh ấy. Anh càng bực thì họ càng thấy anh dễ thương nên họ ko thể nào dừng được.

 

Một cảm giác khoái lạc được chia sẻ giữa họ, họ đều tận hưởng khoảnh khắc này, thậm chí họ biết rằng, điều này sẽ khiến Yu IlHan bất mãn về lâu về dài.

 

Yu IlHan đã sớm bỏ cuộc và ngoan ngoãn vung tay của mình. Những cây lao trên cốt nỗ nhanh chóng xuyên qua không khí và găm vào 4 con quái một lúc.

 

Những người ở trên chiến trường nhìn thấy cảnh này đều hét lên.

 

“S, Susanoo!”

 

“Susanoo cuối cùng cũng đã hiển linh ở Yokohama rồi!”

 

“Cả lực lượng phòng vệ nữa! Những con quái đang bị đẩy lui đi nhờ có Susanoo!”

 

Thậm chí kể cả khi trăng đã tàn, mặt trời đã ló rạng thì những điều Yu IlHan làm cũng không hề thay đổi: Anh chỉ chăm chỉ vung cánh tay mình, và tiêu diệt sạch đám quái.

 

Những thiên thần đã đúng. Có lẽ, bởi vì sức chiến đấu của anh đã trở nên mạnh hơn nhờ có kĩ năng Thần Chết, nên trời có sáng thì những cây lao của Yu IlHan cũng vẫn cứ hủy diệt đối thủ. Chỉ vậy thôi.

 

“Trippppple kill” (Note: Một lần ba đứa ra đi.)

 

“Không ngu à! Nó là Quadra-kill!” (Note: Một lần bốn đứa thỉnh kinh.)

 

“Ôi thần linh ơi! Một quả Penta-kill!” (Note: Một lần năm đứa không bao giờ quay lại.)

 

Dù trước đó, chiến trường có tràn ngập cái chết và tuyệt vọng bởi đám quái, thì lúc anh đến, sự căng thẳng đã hoàn toàn biến mất. Một khi những con quái tiến vào tầm nhìn của anh thì không con nào có thể chạy thoát.

 

Những cây lao của anh ném đi quét ngang qua như những cơn bão, và không hề có dấu hiệu dừng lại. Nếu có một kẻ thống trị chiến trường thì đó chính là anh.

 

Mọi người đều sốc, sợ hãi, ngưỡng mộ và cuối cùng thì chấp nhận nó như lẽ tự nhiên. Sau đó, cái mà họ giấu kín bấy lâu là sự vui mừng.

 

“Những con quái vật đang bỏ chạy kìa! Giết chúng! “

 

“Chúa tể Susanoo còn không thèm chấp lũ quái hạng một, đồ ngu! Giờ giết hết chúng đi!”

 

“Thu hút những con quái hạng hai lại đây đi nhanh! Chỉ cần chạy ra đó và quay lại thì tất cả sẽ kết thúc!”

 

Có một sự thật là, nhờ Yu IlHan quét sạch lũ quái cao cấp, nên những siêu năng gia trong khu vực có thể dễ dàng giải quyết nốt những con quái còn lại.

 

Siêu năng lực gia dọn hết đám quái và chẳng còn việc gì để làm, thế là họ theo những cơn bão của Susanoo đi cứu giúp những vùng đất khác, và họ lặp lại công việc đó đến khi nhận ra họ đang hỗ trợ Yu IlHan.

 

Họ thu hút những con quái hạng hai để chúng được quét sạch trong một lần, và tự đối mặt với đám quái hạng một. Tốc độ săn bắn vốn đã nhanh giờ lại còn nhanh hơn nữa.

 

Những siêu năng lực gia cao cấp tràn trề sức sống tự gọi mình là Đội Quân của Susanoo, theo sau Yu IlHan. Số lượng nhân lực tăng lên mỗi khi Yu IlHan dọn sạch quái ở nhiều vùng khác.

 

Bây giờ, đa số năng lực gia ở Kanagawa đã hội tụ lại với nhau với hơn 2 ngàn người có cấp độ trên 30.

 

“Lùa chúng ra phía sau!”

 

“Chúng ta là lực lượng tinh nhuệ của Susanoo.”

 

“Đây là lần đầu tiên tôi thấy vui đến thế khi chiến đấu với quái vật đấy.”

 

Bởi chiến lực của họ đã hội tụ lại tại đây, nên họ không thể bị đánh tan khi chiến đấu với lũ quái vật như xưa, nhất là với bọn yếu hơn, họ đập tan chúng.

 

Với sức mạnh của họ, và sự bảo vệ của Yu IlHan, họ thể hiện sự đoàn kết của mình và chiến đấu với sức mạnh tối đa.

 

Nên đó là lý do tại sao họ không thể không cảm thấy kích thích cơ chứ.

 

“Anh chả nói gì cả, và những người này thì đang làm một vài màn trình diễn.”

 

[Nhưng điều đó tốt mà, đúng không?]

 

“Đúng thế.”

 

Yu IlHan chỉ tấn công bọn quái hạng 2. Họ nhận ra điều anh làm, và cố gắng thu hút những con quái hạng 2 khác cho anh tiêu diệt, còn họ thì tự chăm sóc bọn hạng một.

 

Đây là viễn cảnh đôi bên cùng có lợi. Yu IlHan đã không làm họ thất vọng, anh liên tục ném những cây lao đi. Ba, bốn thậm chí là năm con bị xiên trúng trong một lần. Từ đó, kĩ thuật phóng lao của anh cũng được nâng cao.

 

[Vì anh có nhiều tiến bộ trong kĩ thuật, nên điều kiện tiến hóa của kĩ năng thương thuật sẽ trở nên dễ dàng hơn.]

 

“Còn có cả những thứ như thế này nữa sao?”

 

[Sự tiến hóa của kĩ năng đáng lý ra là do Hồ Sơ Akashic quy định, nó tạo nên những yêu cầu phù hợp với sự gia tăng cấp độ của kĩ thuật, nhưng do anh đã thể hiện sự tiến bộ mà không cần những yêu cầu đó nên mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn.]

 

Tuy nhiên, không cần biết anh đã tiến bộ như thế nào, có một sự thật không thể thay đổi đó là anh đã có thể giết quái vật hạng 4. Anh đã phải tạm ngừng việc tiến hóa kĩ năng võ thuật và những thứ liên quan. Yu IlHan tiếp tục ném lao trong khi nghĩ về điều đó.

 

Và khi mà thời gian trôi qua, giờ đã là 2h chiều, thì tầm nhìn của Yu IlHan đã sạch sẽ nên anh có thể nhìn thấy đội quân vũ trang JSDF và những siêu năng lực gia ở tuyến phòng thủ đang đứng xa xa. Và ở phía nơi chân trời, đằng sau những tòa nhà là những rào chắn, chướng ngại vật.

 

Và anh lập tức nhận ra. Đó là thứ được thiết lập để ngăn lũ quái vượt qua.

 

Nó có nghĩa là.

 

“Hàng….Hàng phòng thủ Tokyo”

 

“Không đời nào. Làm sau chúng ta có thể đến được tận đây cơ chứ?”

 

Đúng thế, họ đã đến biên giới của Kanagawa và Tokyo. Tất nhiên, không phải 23 quận đặc biệt của Tokyo mà chỉ là biên giới thôi. (Note: Quận đặc biệt – tên gọi chung của 23 quận đặc biệt nằm ở trung tâm Tokyo.)

 

“Chúng ta có bỏ sót chỗ nào ko?”

 

“Không, chúng ta đã dọn sạch Kanagawa rồi.”

 

“Vãi lìn. Không tới 24 giờ sao?”

 

“Đúng rồi đó. Nhưng không phải chúng ta mà là Chúa Tể Susanoo.”

 

Trong khi 5000 người vũ trang đầy đủ đi theo Yu llHan thì thầm to nhỏ với nhau, các siêu năng lực gia và đội JSDF ở tuyến phòng thủ đều bối cmn rối.

 

Số lượng quái có vẻ giảm đi đáng kể, và giờ thì độ nhiên một số lượng lớn siêu năng lực gia xuất hiện.

 

Họ nghe nói rằng Susanoo đã hiển linh, nhưng có một sự khác biệt khi chứng kiến tận mắt và nghe chém gió trên mạng, khác nhiều như mặc mộc với trang điểm vậy.

 

“Quận Kanagawa giờ đã an toàn rồi! Chúa tể Susanoo đã giết tất cả lũ quái.”

 

“Giải tán tuyến phòng thủ và đến với Tokyo của chúng ta nào!”

 

“Không, dù thế thì….”

 

“Anh có chắc là anh đã giết tất cả mọi thứ mà ko sót một con ngoài kia không? Nếu có sơ suất nào thì Tokyo sẽ….”

 

“Tokyo đang ở trong tình trạng nguy hiểm! Không có thời gian để tán gẫu đâu. Chúa tể Susanoo không quan tâm đến nhân loại! Chúng ta cần phải theo sau ngài!”

[truyenz_ads]

Hàng phòng thủ của Tokyo đã được dựng lên để ngăn chặn quái vật từ Kanagawa khỏi tấn công vào Tokyo. Nhưng vì Dungeon Break cũng đang xảy ra ở Tokyo, 1 hoặc 2 con quái vượt qua thì cũng chả có gì khác.

 

“Okay, lên nào! “

 

Sau một cuộc thảo luận và báo cáo không dài lắm, tuyến phòng thủ đã được dỡ bỏ. JSDF và siêu năng lực gia quyết định sẽ cùng đi với quân đội sau khi nghe rằng họ có thể sẽ bị bỏ lại bởi Susanoo.

 

Bởi họ có đầy đủ mắt và tai, nên họ không thể không ghen tị với sự tự tin mà quân đoàn Susanoo đang có. Việc họ có thể cười được trong tình trạng hỗn loạn này, thực sự là minh chứng tốt nhất cho năng lực của Susanoo.

 

Và như thế, đội quân của Susanoo đột nhiên tăng lên gấp 3 lần. Mặc dù họ là những siêu năng giả ô hợp cấp thấp, nhưng nếu họ có thể săn quái mà không chết thì cấp độ của họ sẽ tăng lên thôi.

 

Trong số những thành viên tạo nên tuyến phòng thủ còn có ‘Những người bạn mạnh mẽ’ đến từ Hàn Quốc, nhóm Dẹp Tan (Note: Một team siêu năng được được thành lập bởi chính phủ, xem thêm ở chương 53)

 

“Ah, giờ thì sống rồi.”

 

“Thượng Úy Han, tôi nghĩ là cô trở nên yếu đuối hơn sau khi được chuyển đến Dẹp Tan đấy.”

 

“Anh cũng thấy thế sao? Tôi ước ai đó bắn tôi một phát cho rồi.”

 

“Đừng lo, họ sẽ không để cô đi dù chuyện gì xảy ra đâu.”

 

“Đại tá ~! “

 

Người đẹp Han YeoRang dường như đã được thăng chức lên Thượng Úy, và đại tá Yoon DaeHan. Đây là 2 người mà Yu IlHan biết rất rõ.

 

Mặc dù anh đã cuối cùng đã cơ hội để liên lạc với Dẹp Tan, bởi anh không muốn kĩ năng ẩn thân của mình bị lộ bởi việc giao tiếp với người khác, nên Yu IlHan quyết định để chuyện đàm phán các trang bị lại sau trận chiến.

 

Yu IlHan không dừng lại thậm chí là ở Tokyo. Anh chỉ làm duy nhất 1 việc, đó là ném lao. Đôi khi anh cảm thấy cánh tay phải của mình hơi đau sau khi ném rất nhiều cái lao. Lúc này, anh quyết định… sẽ chuyển sang trái. Và vì anh thấy chuyện ném lao này quá nhàm chán nên anh đã sử dụng Sức Mạnh Siêu Nhân liên tục luôn.

 

Sau khi liên tục trải qua trạng thái mệt mỏi cơ bắp vì ném lao quá nhiều, anh đã giác ngộ được một phương pháp có thể giảm thời gian phạt sau khi sử dụng Sức Mạnh Siêu Nhân.

 

“Tái Tạo Siêu Việt.”

 

Đúng thế. Anh tự chữa lành những thương tổn cơ bằng cách sử dụng kĩ năng Tái Tạo Siêu Việt! Trong khi chả dính tí tổn thương nào từ việc đánh nhau mà chỉ bị suy yếu bởi Sức Mạnh Siêu Nhân, anh thành công giảm đi chu kì sử dụng kĩ năng Sức Mạnh Siêu Nhân bằng Tái Tạo Siêu Việt!

 

[Người đàn ông này có thể làm mọi thứ kể cả khi không thể sử dụng mana.] (Lita)

 

[Nên Lita cuối cùng cũng hiểu điều mà tôi vẫn hay thấy rồi đấy.] (Erta)

 

Mặc dù những lời đó nghe nhẹ nhàng, nhưng nó không phải là một vấn đề tầm thường. Không phải cứ người mạnh mẽ là có thể làm được. Chỉ có thể bởi vì đó là Yu IlHan, người hiểu rõ cấu trúc cơ thể của mình, và có thể khống chế sức mạnh kĩ năng của mình vô cùng chi tiết. Để tham khảo, đây là một kĩ năng mà anh đã hoàn thiện nó sau khi được Na YuNa điều trị.

 

Dù sao thì, nhờ có phát kiến đó, thời gian phạt của Sức Mạnh Siêu Nhân đã giảm xuống dưới 5s. Hồi phục lại hoàn toàn năng lượng đã dùng cho Tái Tạo Siêu Việt bằng Huyết Thủy,  nên anh có thể liên lục luyện tập kĩ năng của mình trong cả mớ hỗn độn này.

 

Sức Mạnh Siêu Nhân, Tái Tạo Siêu Việt, Kháng Độc Cực Mạnh, và kĩ năng nấu nướng không ngừng tăng lên.

 

[Kĩ năng Sức Mạnh Siêu Nhân đã lên cấp 24 ]

 

[Kĩ năng Tái Tạo Siêu Việt đã lên cấp 23 ]

 

“Susanoo đang ngày càng trở nên mạnh hơn! “

 

“Pentakill! Pentakill nữa! Điều này chắc chắn sẽ thu hút dư luận đây”

 

Quét sạch như một cơn bão, Yu IlHan lấy hết mạng sống của lũ quái vật cùng với những con mồi của mọi người.

 

Đó là một thành tựu lớn được làm bởi một người nghề thứ 2 tầm cấp độ 80, và bởi thế, nên con người càng tin rằng Susanoo không phải là người. Đây là điều tất yếu nếu IlHan cứ khoe trình của mình suốt.

 

“Chết tiệt! lại một vụ nổ Dungeon nữa.”

 

“Mẹ nó! Đây là Dungeon giới hạn cấp độ 50. Ngăn lại bằng mọi gía, thiết lập một tuyến phòng thủ đi!”

 

Vào lúc đó, những tiếng thét vang lên gần đó. Yu IlHan lấy mặt đất làm điểm tựa, anh ném ra 4 cây lao một lúc để giết những con quái hạng 2 ở gần.

 

Sau khi nhảy lên hàng trăm mét chỉ trong vòng 3s với sự giúp đỡ của kĩ năng Bộ Pháp, 2 mắt của Yu IlHan nhìn cảnh một nơi mà những cơn lốc xoáy nổ tung và hàng ngàn con quái vật được giải phóng cùng một lúc.

 

Trông nó giống như là cảnh tượng cánh cửa địa ngục được mở ra vậy, nhưng Yu IlHan chỉ lẩm bẩm một điều khi nhìn thấy nó.

 

“Toẹt vời!”

 

Yu IlHan cất thanh cốt nỗ của mình đi một lúc và lấy ra một trăm cục tròn tròn từ Túi Đa Chiều của mình.

 

Những quả lựu đạn này chứa đựng hàng nghìn, chục nghìn những mẩu xương và có kíp nổ là Dây Cao Su Của Khổng Lồ. Và từng quả được cường hóa qua bằng cách dùng những viên ma thạch hạng 2!

 

Cho đến giờ, anh không thể sử dụng chúng bởi sợ sẽ thương tổn những nhân loại ở gần, nhưng nếu nó là một tình huống nơi mà những con quái vật tập trung lại sau khi Dungeon Break diễn ra, thì anh có thể sử dụng nó. Nếu nó kết hợp với kĩ thuật ném của Yu IlHan thì sẽ khá là ảo lòi đấy.

 

[Bạn đã thức tỉnh kĩ năng Ném cấp độ tối đa. Nếu điều kiện điều kiện được đáp ứng, thì kĩ năng sẽ tiến hóa.]

 

Yu IlHan liên tục ném đi những quả lựu đạn mà không hề do dự. Trong suốt quá trình, anh cũng thức tỉnh kĩ năng Ném luôn. Ném lao được tính vào phạm trù Thương Kĩ, nhưng ném Lựu Đạn thì dựa vào mỗi Ném chay nên giờ anh mới đạt được thêm kĩ năng.

 

{ Kugak! }

 

{ Bên trên, Những hòn đá kì lạ, Kugagakk! }

 

Yu IlHan ném tất cả hàng trăm quả lựu đạn mà anh có. Mặc dù còn nhiều hơn trong túi Đa Chiều của anh, anh lo là nó sẽ làm bị thương con người gần đấy nếu anh ném thêm.

 

Khoảnh khắc mà quả lựu đạn cuối cùng rơi xuống giữa đám quái, quả đầu tiên phát nổ.

 

[Chí mạng]

 

{Kuaaaaaaa!}

 

{KiKIhikk! Kihiiiiik!}

 

Mọi người đang thiết lập hàng phòng thủ sau khi nhận ra một đợt Dungeon Break giờ đây chỉ biết khô lời. Không, họ đang lùi lại bởi nỗi sợ dính đòn.

 

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel