Everyone Else is a Returnee Thiên hạ xuyên không, trừ tôi

   Quyển 13 – Chương 68: Tôi, một vị thần? – 1

Mặc dù quan điểm sẽ khác với từng người, nhưng nhìn chung thì khu vực Kantou chính là trung tâm của cả Nhật Bản về cả lịch sử, chính trị và kinh tế.

 

Bởi thế, nếu có một đợt Dungeon Break bắt đầu từ quận Kanagawa mà không có bất cứ cảnh báo nào sẽ khiến rất nhiều người Nhật bị sốc. Thậm chí, không chỉ đối với Nhật, mà còn đối với cả nhân loại.

 

Những tổ hợp quái vật hạng 1 và hạng 2 xuất hiện từ hư không khiến cho rất nhiều người bất ngờ, nhưng bất ngờ hơn là việc mọi người đều tin rằng Dungeon Break sẽ không xảy ra đến khi Đại Biến Động lần 2 ập tới.

 

Vào lúc đó, họ mới nhận ra những tri thức học được ở thế giới khác đã nổ cái bụp như bong bóng xà phòng.

 

Nếu một Dungeon Break kết thúc như bình thường, thì cũng chả sao. Tuy nhiên, những con quái thoát ra được không chỉ giết người, mà chúng còn cố gắng giải thoát cho những con khác bằng cách phá hoại các Dungeon gần đó. Điều này xảy ra là bởi vì chúng biết rằng lực lượng của chúng vẫn còn chưa đủ.

 

Chuyện này sẽ lặp lại vô hạn lần đến khi loài người đầu hàng và phá hủy mọi nơi chúng có thể đặt chân đến. Kết quả là, vùng đất này sẽ chìm trong biển quái, Dungeon Break cứ thế tiếp diễn không ngừng ở những vùng đất tiếp theo.

 

Nếu điều này xảy ra khắp thế giới thì đây chính là ngày tận thế của nhân loại.

 

Không chỉ thế, những con quái trên Trái Đất thông minh hơn bình thường nên những bước di chuyển của chúng rất tỉ mỉ và độc ác.

 

Và đương nhiên là, chỉ trong vài ngày sau Dungeon Break, tất cả các Dungeon ở quận Kanagawa sẽ bị phá vỡ, thiệt hại và thương vong ở đây sẽ trở nên cực kì nghiêm trọng.

 

Vào lúc họ nhận thấy có một đợt Dungeon Break đang xảy ra, Nhật đã ở phát tín hiệu S.O.S đi toàn thế giới. Một tổ chức đa quốc gia được thành lập để chuẩn bị cho những tình huống như thế này, ngay lập tức bắt đầu hành động.

 

Tất nhiên, những quốc gia trên thế giới không phải chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng, bởi vì chuyện này cũng sẽ xảy ra ở các nước khác. Họ biết rằng làn sóng quái vật này sẽ không chỉ đơn giản là kết thúc ở Nhật, họ cần chuẩn bị cho tình hình này trước.

 

Cho dù Nhật là một quốc đảo, nhưng vẫn sẽ không thể thay đổi được thực tế rằng tình hình hiện tại vô cùng nguy hiểm. Có một vài Dungeon ở Nhật giam giữ những con quái vật biết bay. Nếu chúng tấn công dù chỉ một lần thôi, thì sau đó tất cả thực sự sẽ kết thúc.

 

Hành động đầu tiên của các nước khác là kiểm tra khả năng xảy ra Dungeon Break ở chính đất nước của họ, và họ sẽ chỉ gửi đi lực lượng phòng vệ đến Nhật sau khi huy động lực lượng tinh nhuệ tới những Dungeon cấp độ cao Nhật.

 

Có thể mọi người sẽ nói họ ích kỉ. Nhưng ai sẽ giúp đỡ, khi điều tồi tệ sẽ xảy ra với chính đất nước họ chỉ vì giúp đỡ Nhật Bản cơ chứ?

 

Hàng trăm hàng nghìn siêu năng lực gia đang tiến về Nhật. Cấp độ thấp nhất là khoảng 20, và họ là những người được gọi là ‘tinh anh’ – những người được tập hợp ở Kantou.

 

Trong số họ, thì 20% đã chết ngay ngày đầu chiến đấu, và tổn thất cứ thế tiếp tục tăng lên.

 

{*Screeeeeech*}

 

“Mẹ nó, lại một con quái biết bay”

 

“JSDF, lực lượng đặc biệt của JSDF đâu rồi? Nếu chúng ta không cản chúng lại tại đây, thậm chí Shizuoka cũng sẽ lâm vào nguy hiểm.” (Note: JSDF – Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản)

 

“Leo lên mái nhà và bắn rụng trứng chúng đi! Ngăn chúng tiến vào khu vực A-1”

 

Điều đầu tiên mà họ cần làm đó là ngăn chặn quái lan rộng tới những khu vực khác. Tất cả mọi người chỉ muốn kết thúc thảm họa này ở quận Kanagawa, nhưng kế hoạch này chỉ thành công một nửa.

 

Họ có thể ngăn chặn chúng tới quận Shizuoka, nơi liên kết với phía sâu hơn trong đất liền, nhưng những con đường nối về Tokyo đã bị phá hủy hoàn toàn.

 

{* Chiếp chếp* có nhiều bạn của chúng ta ở ngoài đó quá }

 

{ CÓ rất nhiều con người. Bằng xương bằng thịt, thật nhiều hồ sơ.}

 

“ Vãi cớt, ngăn chúng lại!”

 

Liệu đây là một sự trùng hợp? Tokyo là nơi có nhiều dungeon hơn các thành phố khác trên thế giới. Không chỉ có vậy, mà còn có rất nhiều cơ sở vật chất và dân cư đang sinh sống. Mọi thứ đã và đang làm tình hình trở nên tồi tệ.

 

“Chạy ngay đi, trố… trốn tới thế giới khác mau!“

 

“Đmm, Tao sẽ quay trở lại…. K…k..hông!”

 

Máu và thịt vương vãi khắp nơi, những tòa nhà sụp đổ, và những chiếc xe thi nhau nổ tung. Có kha khá siêu năng lực gia đã bị thương. Tất cả mỗi người họ, đều có chung một suy nghĩ, đây thực sự là một Bữa Tiệc Tử Thần.

 

Người Nhật, họ đã phải trả một cái giá quá đắt để ngăn cản những con quái vật khát máu trong suốt giai đoạn đầu của Đại Biến Động. Họ đã thiết lập một hệ thống phòng thủ mạnh mẽ và chắc chắn trong những tòa nhà, nhưng bởi quy mô của đợt sóng này quá lớn, nên sức mạnh của chúng cũng chỉ như muỗi đốt mà thôi.

 

Nếu chúng đều chỉ là đều chỉ là quái hạng 1, thì họ còn có thể xoay sở để ngăn chúng lại với hỏa lực tiên tiến, nhưng nếu như đã lên đến hạng 2, thì mọi chuyện trở nên bất lực, trừ phi họ phóng tên lửa vào chúng. Vậy nên chúng cần phải được cản lại bởi khả năng của các Siêu năng lực gia.

 

Và như thế, một môi trường nơi những bang hội được thành lập bởi những tinh anh cấp cao tự do hành động đã được tạo nên. Trong số họ là bang Thần Sấm của Hàn Quốc, một trong những bang hội đã đáp lại lời cầu cứu của Nhật.

 

“Na YuNa, buff cho anh!”

 

“Hãy làm cho chiếc khiên của oppa lớn hơn nữa nào!”

 

“Ah, em có thể làm gì để giải quyết câu niệm kia ko?”

 

{ Kiiikkk, chặn phép lại!}

 

“Ngăn con quái đằng sau lại! Bảo vệ bang chủ!”

 

“Bang chủ, được chưa?”

 

“Sớm quá bay!”

 

Sự bố trí các thành viên của Thần Sấm còn rất là kì lạ. Nữ hoàng, Kang MiRae ở chính giữa, và tiếp theo là nữ tu Na YuNa. Người đang bảo vệ ở phía  trước là thánh kị sĩ Kang HaJin, và ngoài họ là 7 thành viên khác được bố trí đứng tạo thành vòng bảo vệ cho Kang MiRae và Na YuNa.

 

“Liên Hoàn Sét!”

 

{Kwwaaaak!}

 

{Sự, sự can đảm của loài Orc, Kahak!}

 

Kang MiRae hét lên trong khi cầm trong tay thanh quyền trượng mĩ lệ. Chùm sét lóe lên bên trên, lan rộng ra xung quanh và tấn công vào những con Orc hạng 2. Chưa kết thúc ở đó, nó còn lan ra xung quanh, giật tung đít và kết liễu đám lâu la đứng gần đó.

 

Chúng xếp chồng lên nhau và tiêu diệt tới hơn 70 con quái hạng 2 chỉ trong một luồng sét. Cô có vẻ ngạc nhiên trước sức mạnh đòn tấn công của chính mình. Cô ôm lấy cây trượng, chà chà lên má.

 

“Ò, cây trượng đáng yêu quá!”

 

“Cứ làm như cô sẽ cưới nó luôn vậy… Chúng đang đến từ hướng khác kìa, đợt phép tiếp đi!”

 

“Khiến cho phép tiếp theo của MiRae lạnh hơn nữa nào!”

 

“ Như tôi đã nói mà, phép đó!”

 

Tuy nhiên, Nữ Hoàng luôn muốn đứng trên trên đỉnh cao. Cô không bao giờ hài lòng với chính mình.

 

Kang MiRae mở miệng ra trong khi nhìn chằm chằm vào hàng chục tổ đội Orc tinh anh.

 

“Ai là đang thể hiện rất tốt ở Nhật?”

 

“Kim Kị Sĩ của Anh Quốc và Magia của Ý đã trở nên nổi tiếng.”

 

“Magia? ĐM tụi trẻ trâu.”

[truyenz_ads]

Magia, một từ tiếng Ý để chỉ ma thuật. Nó không phải là những lời mà Kang MiRae nên nói khi chọn cái tên còn trẩu hơn – Thần Sấm – cho bang hội của mình, nhưng Kang HaJin cũng chẳng màng cãi lại và im lặng đỡ lấy lưỡi rìu của một con Orc.

 

“Dù sao đi nữa, đó phải là chúng ta, những người sẽ đi đầu.”

 

Kang MiRae lẩm bẩm trong khi có một luồng sáng lóe lên trong mắt cô. Ở trên đầu cây trượng, sấm chớp tụ lại ngày càng nhiều.

 

Cây trượng này, không chỉ gia tăng  sức mạnh phép thuật, mà còn giảm thời gian niệm phép và thời gian kích hoạt, mang trong mình một năng lực khủng khiếp đã khiến cô, người mới chỉ vượt qua cấp 60 trông như là một ma thuật sư nghề thứ 3 vậy. Cô nghĩ đến bản thân trong khi nhìn cây trượng.

 

‘Anh ấy đã đưa cho mình cây trượng này bởi anh ấy tin tưởng mình. Mình sẽ thể hiện cho anh ấy biết rằng niềm tin của anh ấy đã không đặt sai chỗ. Không, phải trên cả tưởng tượng của anh ấy.’ – Cô nghĩ

 

Thực tế thì, cô muốn thể hiện bản thân với anh ấy và cố lôi kéo anh cùng đi đến Nhật vì không có đồng minh nào tốt như anh, nhưng chả hiểu sao cô lại không thể liên lạc được với anh. Dù cô đã liên lạc vài lần sau khi Vanguard khai trương. Thậm chí cô còn mua những sản phẩm chất lượng của Vanguard đầu tiên để nâng cao mối quan hệ giữa họ.

 

Cô không thể tin được rằng anh ấy sẽ không đến. Theo những gì cô biết, Yu IlHan là người khá thân thiện với mọi người, nên cô cảm thấy sốc vì điều đó. (Note: S – Thấy sốc bởi vì Queen của chúng ta không được “kề vai sát cánh” với main nhà ta đó mừ)

 

Trừ phi anh đang trong trường hợp bất khả kháng, nếu không anh sẽ luôn ở đó. Anh có lẽ đang đóng góp rất lớn trong những địa điểm khác mà cô không biết. Cuộc so tài của họ mới chỉ bắt đầu thôi.

 

“Fufu”

 

Một nụ cười xuất hiện trên đôi môi của Kang MiRae. Cảm giác lạnh gáy đã làm cho những người xung quanh cô đột nhiên chùn bước, nhưng cô ếu ke. Cô chỉ hét to lên trong khi nắm chặt lấy thanh trượng tràn trề năng lượng.

 

“Thương Sét, Ba Phát Một Lúc!”

 

‘Lúc này mình có thể gây ra sự hủy diệt kinh hoàng ở Nhật, có lẽ mình sẽ đủ khả năng vượt qua anh ấy!’

 

Ma thuật của cô đã xé toạc không khí ra như những cảm xúc mãnh liệt của cô, và những thành viên của Thần Sấm lướt trên chiến trường theo sau Nữ Hoàng cuồng nộĐây là sự khởi đầu của một huyền thoại.

 

Trong khi đó, Yu IHan, người không quan tâm đến Nữ Hoàng đang cháy hết mình để vượt qua anh, cười lớn khi nhìn thấy khung cảnh thảm họa khi anh đến nơi.

 

Không quan trọng Yu IlHan có suy nghĩ tích cực ra sao, thì anh cũng chả phải thằng điên cười đến cực khoái khi nhìn thấy mọi người đang chết dần.

 

Anh dừng cười khi thấy tình huống mà các thiên thần lo lắng đã xảy ra, cho dù nồng độ mana có cao hay thấp.

 

“Dungeon Beak có thường xảy ra dễ dàng như thế này không?”

 

[Thôi anh nhận nhiệm vụ luôn đi.] (Erta)

 

Nhìn biểu cảm là biết mấy nàng thiên thần đã khó chịu như thế nào rồi.

 

Thực tế, những chiếc vòng của thiên thần có thể cho phép họ biết rằng có một Dungeon Break đang xảy ra.

 

Tuy nhiên, nếu Yu IlHan không dọn sạch cái Dungeon đó, thì sau khi Dungeon sụp đổ, những con quái hạng 3 với khả năng ẩn thân sẽ sinh sôi nhanh chóng và gây nên thảm họa lớn tồi tệ nhất trong lịch sử, nên họ (thiên thần) chỉ có thể im lặng mà thôi.

 

[Phá Nguyệt Quang Cốt Nỗ]

 

[Cấp độ – Độc Nhất]

 

[Sức mạnh – 3000]

 

[Tính năng – Tầm đánh tăng 50%, Sức mạnh và Độ chính xác tăng 40% dưới ánh trăng.]

 

[ Độ bền – 1778/1850 ]

 

[ Một thiết bị ném thương từ một cái móc nhỏ. Kết quả phụ thuộc lớn vào khả năng của người ném. ]

 

(Note: Cái này thím IlHan làm ở chương 50 nhé)

 

Anh ngẩng đầu lên, thấy rằng tất cả thật trùng hợp, đêm nay đúng là đêm trăng rằm luôn. Đây là thời điểm hoàn hảo để bắt đầu cuộc đi săn. Cốt Nỗ là một vũ khí tốt thậm chí thậm chí trong khi trời còn sáng, nhưng về đêm, nó trở thành một vũ khí bá đạo bởi ảnh hưởng của mặt trăng lên thuộc tính phụ hai.

 

Anh đã chuẩn bị khá nhiều thương để ném. Tuy nhiên, khi anh mới vừa đặt cây thương vào rãnh nhỏ và chuẩn bị tư thế ném thì anh hỏi nàng thiên thần.

 

“Thêm phần thưởng cho nhiệm vụ đó một chút nữa đi.”

 

[Tốt thôi, nếu là anh, anh sẽ kiểm soát được phần lớn tình hình. Vậy anh muốn gì nào?] (Erta)(Note: Tấm thân của em được hơm, hả nỡm? ≧∀≦ )

 

“Thêm hai thuộc tính cho Túi Đa Chiều. Một là gia tăng không gian và cái còn lại là….”

 

Yu IllHan vung cánh tay với tất cả sức lực của mình.

 

Cây thương xé gió bay đi như một tia chớp xoẹt ánh trăng, bay xuyên qua cả bầu trời rồi đâm vào 2 con quái đang bay – thứ đang tàn sát con người với những chiếc lông của chúng.

 

[Bạn nhận được 540,857 điểm kinh nghiệm. ]

 

[Bạn nhận được hồ sơ của Cánh Sắt cấp 66]

 

[Bạn nhận được 514,334 điểm kinh nghiệp. ]

 

“…tìm đồ thất lạc.”

 

Với nó thì Yu IlHan có thể thu lại những chiếc thương bị ném đi VÀ những con quái bị xiên bởi nó.

 

[Ôi vãi, trí tưởng tượng của anh anh trở nên ngày càng kinh tởm rồi đấy.] (Lita)

 

“Em sẽ làm cho anh chứ?” (Note: Cute mode nào! ๑♡3♡๑ )

 

Anh ném đi chiếc thương thứ 2.

 

Lần này cũng thế, 2 con quái bay đã nhận ngay tấm vé xuống suối vàng sau khi bị xuyên qua bởi chiếc thương, và mọi người đang đánh nhau ở dưới đất trở nên sốc ơi là sốc khi nhìn thấy những con quái biết bay bị giết một cách dễ dàng đến thế.

 

Tuy vậy, cái làm họ ngạc nhiên là họ còn không biết những chiếc lao được ném từ đâu.

 

[Tất nhiên, bọn em sẽ làm rồi thậm chí có phải lục tung mọi ngóc ngách của thiên đường ra.] (Erta)

 

Lúc đó Erta kiên quyết trả lời.

 

[Vì vậy, anh đừng lo lắng, mà hãy cứ thông nát đít mấy con đó đi.]

 

“Tất nhiên rồi.”

 

Yu IHan cười nhăn nhở với câu trả lời ngắn gọn và vững bước về phía trung tâm chiến trường – nơi không ai có thể tìm được anh. Đó cũng là sự khởi đầu của Một nỗi kinh hoàng.

 

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel