Everyone Else is a Returnee Thiên hạ xuyên không, trừ tôi

   Quyển 10 – Chương 49: Người cộng sự chỉ dành cho tôi – 2

Na YuNa và Kang HaJin nhận được sự chú ý của nhiều người ngay khi họ đến sân bay Incheon, vì họ đã là một cặp trai xinh gái đẹp trước khi trở thành những siêu năng lực gia rồi. Đặc biệt, vẻ đẹp của Na YuNa đã vượt lên trên tất cả nhân loại, do đó, việc ai cũng dán mắt nhìn cô là chuyện bình thường.

 

“Hai người, xin mời đi lối này.”

 

Người đàn ông đã từng một lần chiến đấu với con Báo Bóng Đêm cùng Yu IlHan, Fred, chào họ. Họ tự hào nhận những ánh nhìn ngưỡng mộ của mọi người, và rời phi trường theo sự hướng dẫn của Fred. Khi chiếc limousine đang mở sẵn cửa, nhưng trước đó có một nhiệm vụ.

 

“Anh đã lấy được nó chứ?”

 

Cô, người đã bỏ qua màn chào hỏi mà nói thẳng vào công việc, chính là Nữ Hoàng, Kang MiRae. Mặc một chiếc áo choàng đen, thay cho chiếc mặt nạ khi chiến đấu cùng với Yu IlHan, cô đã che mặt bằng kính râm.

 

“Tất nhiên.”

 

“Trông anh ấy có vẻ đáng tin cậy, nhưng trên thực tế, HaJin-oppa đã bị cướp mất rồiiiiiiiii.”

 

“Na YuNa!”

 

Cô gái ngọt ngào Na YuNa tiết lộ điều xấu hổ của Kang HaJin cho tất cả mọi người. Kang HaJin cố gắng ngăn cô, nhưng bát nước đã hắt.

 

Kang MiRae trước tiên để họ vào xe, cô tỏ ra bối rối trước mặt với họ sau khi bỏ kính râm xuống.

 

“Anh đã có chúng, nhưng đã bị cướp đi?”

 

“Nghe này, nghe này, MiRae.”

 

“Phew …”

 

Bây giờ mọi chuyện đã đến nước này, không có cách nào ngăn được cô ấy. Kang HaJin chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi nghe người ta thuật lại lịch sử đen tối của mình.

 

“…… Một người Hàn Quốc sử dụng thương? Tên anh ấy là Yu IlHan?”

 

“Anh ta cũng dùng thứ trông giống súng đại đinh. Feyta nói rằng anh ta là người mạnh nhất trên Trái Đất lúc này. Và có lẽ trong tương lai nữa.”

 

“Nếu thiên thần đã nói như vậy, thì điều đó chắc chắn đúng. À, hừm.”

 

Kang MiRae vừa trả lời sau khi nghe câu chuyện của Na YuNa kể, vừa đeo lại cái kính râm. Sau đó, cô quay lưng về phía Na YuNa và hướng mặt về phía cửa sổ.

 

“Dù sao cũng cảm ơn. Nhờ mọi người, bây giờ tôi có thể đạt được nghề thứ 2”.

 

“Vậy cô đã có tất cả các phần còn lại! Nhưng MiRae, tại sao cô lại quay lưng lại đột ngột như vậy?”

 

“Tôi chỉ muốn ngắm cảnh bên ngoài thôi.”

 

“Có gì vui khôngggggg?”

 

Na YuNa đến gần Kang MiRae và nhìn ra ngoài cửa sổ. Tuy nhiên, vẫn là những con đường quen thuộc. Nhìn vào đó, Kang HaJin nghĩ ‘không lẽ nào?’ và hỏi.

 

“Cô biết anh ta à!”

 

“Không, oppa. Đây là lần đầu tiên tôi nghe về anh ta.”

 

Kang MiRae trả lời bằng một giọng bình tĩnh.

 

“Nhưng nghe nói rằng anh ta mạnh mẽ hơn tôi, tôi hơi tò mò. Vâng, tất nhiên, anh ta sẽ sớm bỏ xa tôi.”

 

“Bướng bỉnh như mọi khi, haiz.”

 

“MiRae như thế thật dễ thương!”

 

“Uầy, phiền quá đi.”

 

Mặc dù cô bảo phiền, nhưng Kang MiRae đã không đẩy Na YuNa ra. Họ vốn là những người bạn thời thơ ấu, nhưng họ đã phải trải qua mười năm xa cách, sống trong những hoàn cảnh khác nhau. Một chút thân mật là phương pháp tốt để mang mối quan hệ vụng về của họ trở lại.

 

“Dù sao, sau tất cả, tớ cảm thấy tò mò về con người này. Tớ đã hỏi xin số điện thoại, nhưng cuối cùng anh ta cũng chả cho!”

 

“Anh ta không cho, fu.”

 

“Yeah. …… Mirae, không phải cậu vừa cười với tớ đó chứ??”

 

“Không.”

 

“Đúng mờờờờờ? Thôi thì cùng nhau uống bia nào, Zôôôô.”

 

“Sau khi về nhà, mình sẽ thăng cấp lên nghề thứ 2.”

 

“Yaaay!”

 

Sự cổ vũ nhiệt tình của Na YuNa, và sự hùa theo mơ hồ của Kang MiRae. Nhìn thấy những cô gái như mọi khi, Kang HaJin thở phào nhẹ nhõm và nằm xuống ghế. Sau đó, anh nghĩ đến Yu IlHan, người đã biến mất ngay trước khi lên máy bay.

 

Anh nghĩ lại về những khả năng của Yu IlHan, tất cả chúng đều mạnh mẽ.

 

‘Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Điểm mạnh của mày không chỉ là sức mạnh chiến đấu. Đừng coi thường bản thân, Kang HaJin. Sự đố kị chỉ làm cho mày trở nên kiêu ngạo. Mày hãy làm những gì mày giỏi nhất.’

 

Sẽ có một ngày Yu IlHan sẽ phải lẽo đẽo theo sau anh. Và đó, chả khác gì chiến thắng đối với anh. Kang HaJin nhắm mắt lại và tưởng tượng khung cảnh huy hoàng đó. (Trans: không ai đánh thuế giấc mơ của bạn :)) )

 

Xe limousine đã được hướng đến đích một cách trơn tru và nhanh chóng.

 

Trong khi đó, Yu IlHan nhanh chóng chạy về nhà của mình. Anh nhanh gấp 30 lần chiếc limousine đó.

 

“Con về rồi đây!”

 

Từ sân bay Incheon đến Jongno, nơi anh sống, chỉ mất chưa đến mười phút để vượt qua hàng chục cây số. Anh mở cửa bước vào đầy tự hào.

 

Tuy nhiên, cha anh dường như chưa đi làm về, vì anh không thấy giày của ổng, và mẹ anh đã đi đâu đó sau khi để lại mảnh giấy ghi chú nhỏ lên bàn ăn.

 

Yu IlHan đọc lời nhắn đó.

 

[Mẹ nghe nói có hải sản tươi sống vì vậy mẹ sẽ đi đến Ya’umin thực hiện một nhiệm vụ. Mẹ sẽ trở lại trước bữa ăn tối!]

 

“Wao.”

 

Yu IlHan tạo ra tiếng nghe giống Na YuNa, mặc dù anh không nghe cô nói nhiều. Ya’umin, nếu không có từ ‘nhiệm vụ’ thì anh ấy có thể đã nhầm bà ấy đang đi chợ.

 

“Có lẽ thật ra mẹ mình cũng mạnh đấy chứ?”

 

Cha anh luôn luôn cằn nhằn hàng ngày, nói rằng quái vật rất đáng sợ, anh không có tài năng, anh yếu đuối và chẳng có gì, nhưng mẹ của anh thì không như thế? Ít nhất, rõ ràng bà ấy có tài năng hơn ông bố. Nếu không, thì bà ấy sẽ không đi đến một thế giới khác nhẹ nhàng đến vậy.

 

Nghĩ về đống hải sản cho bữa tối, Yu IlHan tắm rửa rồi đi đến xưởng.

 

Anh vẫy tay chào Ngọn Lửa Vĩnh Cửu, nó chào lại Yu IlHan bằng cách nhấp nháy dữ dội, và anh đi vào làm những việc đang còn dang dở. Đó là công việc xử lý mà anh chưa hoàn thành.

 

“Tôi có lẽ phải vứt đi chỗ thịt này.”

 

Mặc dù tốc độ thối rữa rất chậm so với thịt của các loài động vật khác vì nó có mana ở trong, nhưng vẫn có một sự thật là, ngay cả thịt quái vật cũng sẽ bị hỏng. Hiện tại hầu hết chúng đều ổn, nhưng vì anh đã săn rất nhiều, nên rất khó khăn để ăn hết chúng trước khi chúng trở nên quá tệ.

 

‘Mình có nên yêu cầu họ thêm một chức năng chống thối rữa trên Túi Đa Chiều?’

 

Yu IlHan nghĩ thế trước khi nhận ra một điều.

 

‘Tại sao mình không tự làm chúng?’

 

Tuy nhiên, anh đã sớm ném đi ý nghĩ đó. Các thuộc tính trên Túi Đa Chiều chỉ được thực hiện với một vài thiên thần cùng làm việc với nhau. Vì anh không thể sử dụng mana, và không có Chế tạo mana cấp cao, anh sẽ không thể thách thức được công việc đó.

 

Đặc biệt, thực sự rất khó vì nó đi ngược lại các định luật vật lý, bởi vậy nhanh chóng bỏ cuộc sẽ mới là kẻ khôn ngoan.

 

Yu IlHan xử lý Thằn Lằn Lửa, Troll và Bọ cạp. Đầu tiên anh phân chia thịt theo loài, và sử dụng máy đóng gói chân không mà anh đã chuẩn bị trước, đóng gói chúng và cho vào Túi Đa Chiều trước khi tách riêng một phần để đưa vào tủ lạnh ở nhà.

 

Sau tất cả, anh đã quyết định vứt đi số lượng lớn thịt còn sót lại. Không phải là anh sẽ không bao giờ săn quái vật trong đời nữa. Không cần phải bị ám ảnh quá làm gì.

 

‘Chờ đã, thật là một sự lãng phí nếu ném hết đi.’

 

Yu IlHan thầm nói trong khi nhìn vào Ngọn Lửa Vĩnh Cửu.

 

“Mày có ăn thịt không?”

 

Cậu cảm thấy dường như Ngọn Lửa Vĩnh Cửu đã gật đầu. Không, trên thực tế, ngay cả khi nó không làm vậy, điều đó vẫn không thành vấn đề!

 

Cười ‘fufu’, Yu IlHan lấy ra một cái chảo. Anh đang nghĩ đến việc lấy kinh nghiệm cho kĩ năng nấu nướng, mặc dù một chút, bằng cách nấu chỗ thịt còn lại. Ngọn Lửa Vĩnh Cửu chỉ có thể nuốt thịt đã nấu chín và anh sẽ không phải lo lắng khi ném nó đi, mọi thứ thật hoàn hảo!

 

Trong 3 giờ sau đó, Yu IlHan nấu. ‘Nấu ăn’ chỉ đơn giản là nướng thịt, nhưng khi lượng thức ăn rất lớn, kĩ năng nấu ăn của anh tăng thêm 2.

 

Ngọn Lửa Vĩnh Cửu cạn lời (mặc dù nó không thể nói được) nuốt hết tất cả thịt, và đống thịt khủng khiếp đã biến mất như thế. Nếu ai đó nhìn thấy nó, người ấy sẽ ngớ người ra và không thể nói gì.

 

Và khi anh chế biến tất cả các loại thịt, những gì còn lại là xương, vỏ cứng, da và gân. Mặc dù anh đã gom các sản phẩm phụ sau khi loại bỏ thịt, chúng vẫn còn nặng trên mười tấn. Nghĩ rằng sẽ làm thứ gì đó cho chuyến săn tiếp theo dễ dàng hơn, Yu IlHan bắt tay vào công việc.

 

Đầu tiên anh thử xem liệu có thể tạo ra một dây cao su khổng lồ với dây chằng từ lũ troll và những con thằn lằn lửa? Nhưng kết quả không được tốt cho lắm.

 

Những cái từ thằn lằn lửa không được tốt, và với những con troll, chúng có được tính đàn hồi giống như gân của con Báo Bóng Đêm khi được làm nóng, nhưng lại không vượt quá gân của con báo. Anh cảm thấy rằng có thể vượt qua gân con báo bóng tối nếu anh làm nóng thêm một chút, nhưng chúng đã đạt đến đỉnh điểm và bị đốt cháy trước khi biến hình.

 

“Sau thì.”

 

Cái nhìn của Yu IlHan quay sang các cơ của Trùm Troll Vùng Cao Nguyên. Có rất nhiều khả năng. Anh ngay lập tức lấy một dây chằng bằng cái kẹp và đặt nó vào trong ngọn lửa.

 

“Cứ giữ nhiệt độ như thế này từ bây giờ, được chứ?”

 

Nhấp nháy. Ngọn Lửa Vĩnh Cửu cháy lớn hơn như thể để trả lời anh ta.

 

Nhìn chằm chằm vào những lỗ trên chiếc gân đã được nung trong lò lửa, anh tập trung.

 

Qua vài trăm năm luyện tập, anh đã nhận ra rằng anh nên nghiêm túc trong bất cứ công việc nào anh làm mà đòi hỏi phải làm việc với lửa. Bất cứ ai cũng sẽ trở nên nghiêm túc nếu họ trải nghiệm cảm giác trống rỗng khi mọi thứ trở nên vô ích do một khoảnh khắc bất cẩn. Đây cũng là lý do tại sao Yu IlHan tôn trọng các đầu bếp.

 

Gân chuyển sang màu đỏ. Anh đã nhìn thấy khung cảnh này khi làm nóng gân của troll. Tuy nhiên, trước khi tính chất của chúng thay đổi hoàn toàn, chúng đã bị cháy.

 

Điều gì là quan trọng bây giờ? Liệu gân của Trùm Troll có thể chịu được Ngọn lửa Vĩnh cửu và đạt được sự đột phá? Yu IlHan nhìn chằm chằm với trái tim đập thình thịch.

 

Gân trở nên đỏ hơn và đỏ hơn. Yu IlHan có thể nhìn thấy với đôi mắt của mình rằng nó không chỉ đơn giản là nóng lên, nhưng cấu trúc đã thay đổi. Tất nhiên, nó đã không cháy trong vô ích. Dù sao, có một sự khác biệt rất lớn trong độ bền giữa class  thứ 2 và thứ 3.

 

Thành công. Yu IlHan chắc chắn. Anh có thể tạo ra một dây cao su của khổng lồ khác ngoài con báo đen!

 

Dù sao, đó là nó. Thời điểm nghĩ rằng nó sẽ thành công, gân bị mất màu đỏ và trở lại màu trắng. Yu IlHan cũng bớt căng thẳng hơn.

 

“Như mong đợi, liệu có một giới hạn trong việc làm nóng?”

 

Có lẽ thực tế vấn đề đặt ra là anh chỉ sử dụng một phương pháp trong việc tạo ra một vật liệu mới.

 

Ngọn Lửa Vĩnh Cửu, suy cho cùng, là ngọn lửa. Rõ ràng là gân của Trùm Troll Vùng Cao Nguyên có khả năng biến đổi, nhưng có lẽ có thể có cái gì đó khác cần thiết để tạo ra sự thay đổi.

 

Vào khoảnh khắc đó, Ngọn Lửa Vĩnh Cửu cháy màu xanh và bao bọc chiếc gân. Trong khi làm điều đó, một vệt lửa tách khỏi vệt chính và uốn éo như một cái lưỡi liếm môi.

 

Yu IlHan nghĩ ‘không lẽ nào’ và tự hỏi.

 

“Mình có cần cho nó ăn gì đó không?”

 

Một cách nhanh chóng. Yu IlHan lấy ra một vài viên ma thạch hạng 2 mà anh đã thu được sau khi kết thúc việc xử lý, và bỏ vào túi của mình. Rồi anh ném nó vào. Ngọn Lửa Vĩnh Cửu ăn những viên ma thạch như thể nó đang chờ đợi và đốt cháy sáng hơn.

 

Trong ngọn lửa màu xanh, gân dần dần chuyển sang màu đỏ hơn. Nó có vẻ như nó phát ra ánh sáng, trước khi trở nên đỏ tươi và thu nhỏ lại. Nhìn thấy sự thay đổi rõ nét hơn so với lúc anh làm dây cao su khổng lồ với gân báo đen, Yu IlHan hét lên với tay nắm chặt.

 

“Dù sao đi nữa, Ngọn Lửa Vĩnh Cửu là tuyệt nhất và tôi không cần bất cứ điều gì khác!”

 

Xác nhận lại sức mạnh bá đạo của Ngọn Lửa Vĩnh Cửu , anh lấy chiếc dây cao su khổng lồ ra khỏi lò. Thứ đó thay đổi nhiều đến mức mà tất cả các đặc điểm ban đầu đã biến mất, tỏa ra hào quang độc nhất để thể hiện rằng đó là vật phẩm cao cấp.

 

Nó đàn hồi hơn gân báo đen và cũng có độ bền cao hơn. Đó là sự ra đời của một dây cao su khổng lồ hoàn hảo.

 

‘Liệu cô ấy sẽ trở lại khi mình tạo ra một vũ khí mới với cái này?’

 

Yu IlHan nghĩ về Erta. Anh cũng nghĩ đến hình ảnh của Lita, nhưng anh quyết định đặt cô sang một bên. (Trans: phũ =)) )

 

‘Mình ước gì cô ấy đến nhanh và đính vào 9 tính năng cho Túi Đa Chiều.’

 

Nó vẫn sẽ ổn thôi nếu anh yêu cầu 100 cái … Với một suy nghĩ KHIÊM TỐN, Yu IlHan nhặt chiếc búa lên.

 

Bây giờ là khoảng thời gian thú vị của giai đoạn lao động tạo ra trang bị.

 

Trong lúc đó, hai thiên thần anh nghĩ đến lại tình cờ ở trong cùng một nơi; như một cuộc họp do các thiên thần tổ chức.

 

[Theo kết quả của cuộc điều tra, chúng ta phát hiện ra rằng Reta Kar’iha là một loài thông minh, một elf của thế giới ‘Daréu’.]

 

[Ah, tôi nhớ đã gặp cô ấy khi tôi phụ trách thế giới đó. Cô ấy là một đứa trẻ tài năng. Lịch sử thế giới có thể đã thay đổi nếu cô ấy được sinh ra sớm hơn 500 năm.]

 

[Daréu là một Thế Giới Bị Bỏ Rơi. Tại sao cô ấy lại xuất hiện trong một dungeon trên Trái Đất? Không, Trái Đất đã kết nối thế nào với một Thế Giới Bị Bỏ Rơi?]

 

[Nó có liên quan đến sự chồng chéo của Cạm Bẫy Hủy Diệt?]

 

Khi các thiên thần nói mỗi người một ý, nơi đó trở nên ồn ào. Thiên thần ở vị trí của chủ tọa đã gõ vào bảng và tổng kết tình hình.

 

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel