Everyone Else is a Returnee Thiên hạ xuyên không, trừ tôi

   Quyển 3 Chương 13: Tôi săn một mình phần 5

Đôi vai của Yu Ilhan rũ xuống khi nghe được rằng anh không thể ăn được mật gấu nhưng không vì thế mà tốc độ bị giảm đi. Sau khi vượt qua nhà ga, anh chuyển hướng chạy, hiện giờ, anh đang chạy nhanh hơn cả một chiếc ô tô với tốc độ 60km/h.

[Hừm. Nó khá là vui đấy. Tôi sẽ bám chắc để anh không cảm thấy khó chịu khi nhào lộn nha?]

“Bộ tôi là tàu lượn siêu tốc chắc?”

Tuy anh vừa chạy vừa nói chuyện ồn ào, nhưng dù là ô tô hay xe máy, trên đường hay trên vỉa hè, đều không có ai để ý đến sự hiện diện của anh.

Vì đã quá quen với điều này nên Yu Ilhan không còn quan tâm đến nó nữa.

“Số người quanh đây đang giảm dần.”

[Cảnh sát đang cố chặn họ lại.]

Khung cảnh càng bất thường khi anh đang đi trên đường Jeongneung rồi leo lên đồi. Những con đường trống vắng thay thế cho một khu phố đông đúc, những chiếc xe của lực lượng quân đội và cảnh sát thì thay thế cho cư dân. Quân lính thì đang dùng sóng radio để liên lạc đến một nơi nào đó, còn người dân thì lại đang bỏ chạy xuống đồi.

Cảnh tượng mọi người đang bỏ chạy với đôi mắt đẫm lệ trong khi đang mang theo bên mình những chiếc túi lớn và nặng… không khác gì trong các bộ phim thảm họa, con người phải đi sơ tán để sống sót.

Có thể họ nghĩ rằng thế giới này thật không công bằng – họ đã sống ở thế giới khác 10 năm để có thể thích nghi với tình hình này. Nhưng khi họ vừa trở lại thì gặp những con quái vật cực mạnh đang phá huy tổ ấm của mình.

Trái đất sau Đại Biến Động, sẽ không còn những bài học để rút kinh nghiệm nữa. Những thử thách đã khiến họ nhận ra rằng hiện thực quá tàn nhẫn. Còn Yu Ilhan, người đã luôn tiến lên vì phần thưởng mà nàng thiên thần đã hứa, có thể cảm nhận được sự khổ đau?

“Liệu chính phủ có đền bù cho việc này không?”

[Tinh thần của quần chúng sẽ trở thành tinh thần của quốc gia và tinh thần của quốc gia sẽ trở thành sức mạnh để thống nhất một đất nước]

Yu IlHan đã quên mất một điều. Cho dù chính phủ có bồi thường hay không, mục tiêu của anh vẫn không hề thay đổi. Đó là tiêu diệt tất cả quái vật nhanh nhất có thể.

Khi đang chạy giữa chừng, anh nghe thấy một tiếng “bùm”, giống như một thứ gì đó vừa phát nổ. Quân đội vừa dùng một thứ gì đó như tên lửa à? Yu Ilhan đã nghĩ về những thứ như thế nhưng nó đã không xảy ra. Đó là cảnh một con gấu nâu cao 7m ngã vào một toà nhà hai tầng, âm thanh mà anh nghe được phát ra từ đó.

[HuuuoOooooo!]

Yu Ilhan nhận ra rằng mình đã tới bãi chiến trường.

“Bắn, bắn tiếp đi”

Một sĩ quan mặc bộ đồng phục khá ngầu đang la hét, và âm thanh của hàng loạt khẩu súng và súng phóng lựu bắn ra từ mọi hướng. Tuy nhiên, nó quá yếu để có thể xuyên thủng lớp da của con gấu cao bằng toà nhà hai tầng.

“Mẹ kiếp! Nó không có hiệu quả. Mới chỉ có là ngày thứ tư sau Đại Biến Động thôi đó, nhưng chúng ta sẽ làm gì nếu những thứ chết tiệt này cứ tiếp tục xuất hiện”

“Cầm con dao lên và thông tụi nó đê!”

“Siêu năng lực gia. Đám siêu năng lực gia đã tới đây chưa? Còn cái đám hợp tác với chính phủ nữa?”

“Con gấu đang đổi hướng kìa. Chết tiệt, mau tản ra!”

Mọi thứ trông thật hỗn độn. Khi con gấu đâm vào thứ gì, thứ đó đều bị phá huỷ, từ cột điện, ô tô cho đến nhà ở. Cứ như thế, cả con đường trở thành một bãi chiến trường, nơi có các toà nhà sụp đổ. Erta tặc lưỡi khi nhìn vào khung cảnh đó.

[Nghĩ đến việc họ không thể hạ nổi một con gấu chỉ vừa đạt được class thứ 2, kỹ năng của con người thật thảm hại.]

“Cô biết chúng tôi không đủ nguyên liệu chứ?”

Con người đã trở nên quen dần với một thế giới đầy rẫy quái vật. Nhưng, họ đã làm được gì? Họ thiếu tất cả mọi thứ, từ các công trình, nguyên vật liệu, tiền bạc, kĩ thuật và thậm chí cả level nữa. Thứ duy nhất họ có chỉ là kiến thức và kinh nghiệm thôi.

Nếu là ở thế giới khác, gần như không có con quái nào ở cấp độ này có thể gây ra hỗn loạn được, nhưng hiện tại, nó lại là mạnh nhất. Nếu không có hổ thì đến con thỏ người ta cũng có thể bái làm sư phụ – câu tục ngữ này hoàn toàn phù hợp với tình hình hiện nay. (Edit: Chắc là thành ngữ bên Hàn Quốc).

Con gấu là một thảm hoạ được gửi xuống thế giới hiện đại này. Để cho tiện, Yu Ilhan đã đặt tên cho tình trạng này là “Đéo bố con thằng nào cản được ta.”

[Anh đang làm gì thế, không giết nó ngay sao? Đừng có nói là anh sợ đấy nhé? Anh có thể giết một con quái class thứ hai mà không cần …]

“Canh thời gian.”

Anh cắt ngang lời thúc dục của Erta và đáp lại trong khi lấy cây giáo ra và thủ thế. Anh có thể cảm nhận được sức mạnh của các hồ sơ đang dâng trào trông anh và cả sức mạnh cường hoá thể chất khi được cầm vào cây giáo.

Sức mạnh tấn công tăng 10% khi sử dụng ẩn thân, tăng 10% khi sử dụng giáo. Có người sẽ nói đó chỉ là 20%, nhưng với Yu Ilhan, người tập luyện võ thuật để có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của bản thân thì đó lại là một sự khác biệt lớn.

Anh cảm thấy rất tốt, giống như có thể làm được tất cả mọi việc.

Vì đã trải qua rất nhiều chuyện, Yu Ilhan thừa biết khả năng ẩn thân của mình mạnh đến đâu. Anh cảm thấy bị xúc phạm khi sở hữu một khả năng bẩm sinh và không cần phải luyện tập, nhưng điều đó không có nghĩa là anh sẽ không dùng nó.

Kĩ thuật ẩn thân level mã được kích hoạt như một kĩ năng thụ động. Nó cho anh một cơ hội rõ ràng nhất để thực hiện một đòn phủ đầu. Kĩ năng này cũng thể hiện rõ bản chất của danh hiệu Kẻ cô độc nhất vũ trụ.

Bây giờ là thời điểm để anh sử dụng nó Yu Ilhan đạp vào mặt đất, đối diện với khuôn mặt to lớn của con gấu nâu bị lộ ra khi vừa mới nâng cánh tay của mình lên.

[Ku oh]

Trừ khi Yu Ilhan không tấn công trước, con gấu sẽ không thể nhận ra anh. Trong khi con gấu đang nghiêng đầu bối rối vì đã để ý được thứ gì đó thì Yu Ilhan đã đâm cây thương thẳng vào cái miệng rộng của nó.

[KuuuuAaaaaa]

Lần đầu tiên kể từ khi đến thế giới này con gấu đã phải hét lên. Chỉ có vậy thôi sao? Một cái lỗ to đùng xuất hiện trên lưỡi của con gấu và có đến vài lít máu đang chảy ra từ miệng của nó.

Có một người lính đã không chạy kịp, cơ thể thấm đẫm mùi máu. Anh vẫy cánh tay của mình trước khi được Yu Ilhan, người đã đến muộn một chút, cứu. Và như thế, cuối cùng, anh ta cũng nhận ra sự hiện diện của Yu Ilhan.

“M*n *n **ac*” (Edit: Đặc vụ áo đen – Đã nói ở chương trước)

“Tia chớp Sungdaein.” (Edit: Là thằng Sungdaein Bolt đó =))) )

Việc anh có một biệt danh mới cho mình như thể vì một cái là ko đủ. Tuy nhiên, anh không có thời gian để mà giận dữ với anh lính này. Không giống những con quái anh từng đối đầu trước đây, không thể giết con gấu này chỉ với một đòn, và con gấu đang lao đến anh trong giận dữ vì đã ăn phải một đòn rất mạnh.

Máu từ miệng con gấu chảy ra như suối

Yu Ilhan hét lên “Mau chạy đi!”

“Con gấu sẽ bị tiêu diệt bởi trung đội Hổ Báo 96 của chúng ….”

“Thích thì cứ ở lại.”

Yu Ilhan đạp mặt đất nhảy lên. Ngay lập tức, bộ vuốt dày của chi trước đập vào đúng vị trí anh từng đứng, mặt đất liền đổ sập kèm theo âm thanh của một vụ nổ. Khi đang ở trên không, Yu Ilhan kiểm tra tình hình mặt đất, trung đội Hổ Báo 96 đang dũng cảm bỏ chạy đi.

[Kuo- KuaaaAaaaaOooo]

“Hể”

Bộ vuốt trước của con gấu đập thẳng xuống mặt đất rồi đưa lên giống như những con manekineko thường hay xuất hiện trong các cửa hàng Nhật Bản. Khi nó chuẩn bị tấn công Yu Ilhan lần nữa, anh thực hiện một pha nhào lộn ngược và đâm ngọn giáo vào bộ vuốt của nó. (Edit: Manekineko – Con mèo vẫy vẫy tay dụ khách đấy =))) )

[Kahacuuu]

“Ho!”

Cộng thêm với sức mạnh của Yu Ilhan, ở phần đầu của của bàn chân, ngọn giáo cứ theo đà cắm sâu vào nó.

Cơ thể của Yu Ilhan bị một lực lớn bật lại, nhưng anh đã lợi dụng lực đó để rút ngọn giáo ra khỏi chi trước của con gấu và nhảy cao lên không trung.

Máu từ vết thương ở chi trước văng ra khắp nơi, thậm chí còn tạo ra cầu vồng, và Yu Ilhan còn nhảy cao hơn nó. Trông anh cứ như một chú cá heo bơi lội giữa không trung.

Những động tác điêu luyện và đẹp mắt làm nhiều người cứ ngỡ đó không phải là động tác của một con người, khiến nhiều người lính vẫn còn đang chiến đấu với con gấu phải ngẩn ngơ nhìn theo anh.

[Woohoo nó thật sự rất là vui đấy]

“Đừng có tận hưởng nó.”

Con gấu vốn đã phải nhận 2 lỗ lớn ở lưỡi và ở chi trước không thể chịu được cơn đau và đang bị đe doạ tới tính mạng. Nhưng Yu Ilhan, người đang lơ lửng trên không trung, ko có ý định cho nó một chút thời gian nào để uống aspirin cả. (Edit: Aspirin có tác dụng hạ sốt và giảm đau, từ cơn đau nhẹ đến đau vừa như đau cơ, đau răng, cảm lạnh thông thường, và nhức đầu. Thuốc cũng có thể được sử dụng để giảm đau và sưng do viêm khớp. :v )

Con gấu nâu vung chi trước của mình một cách điên cuồng và đã phá huỷ vô số toà nhà trong khi đang rống lên. Tuy nhiên, có lẽ vì quá đau đớn mà dường như quên mất sự tồn tại của Yu Ilhan.

Mọi chuyện có lẽ vẫn ổn kẻ cả khi kĩ năng ẩn thân bị động không kích hoạt, nhưng điều đó cũng là điều anh mong đợi. Anh cảm thấy biết ơn về điều đó.

Yu Ilhan chỉnh thế cầm giáo của mình lại khi đang lơ lửng trên không.

Ngọn thương này được người sỡ hữu kĩ thuật vượt xa nhân loại tạo ra và nó vẫn có thể trụ được thậm chí khi đâm vào da, cơ, hay vào xương của một con quái hạng trung. Yu Ilhan đặt niềm tin của mình vào ngọn thương này.

“Ở mức độ này thì nó vẫn có thể chịu được nhỉ?”

Trong khi đang lẩm bẩm một cách khá tự tin, anh dùng hai tay xiết chặt ngọn thương lại và nhắm thẳng vào đỉnh đầu đang đập phá lung tung của nó.

Con người không có cánh thì làm sao mà bay được- anh bắt đầu rơi tự do.

Vào lúc đó, Yu Ilhan dồn toàn bộ trong lượng vào ngọn thương. Cơ thể anh giống như lúc anh bay lên, nhưng những múi cơ đang bị đè nén của anh đang phải gánh chịu một sức nặng đáng kể.

[KuuuuuOhhooo! Ah- Su Kreem]

Con gấu rống lên trong đau đớn và đập phá khắp nơi. Tuy nhiên, mặc dù con gấu có thể ra khỏi tầm đánh nếu anh bị lỡ một nhịp, Yu Ilhan vẫn rất bình tĩnh. Đó là bởi vì anh có thể tấn công khi xuống mặt đất trong khi kĩ năng ẩn thân vẫn còn kích hoạt

[Anh sẽ gặp nguy hiểm nếu bị dính đòn tấn công đó đấy, biết không hả?]

“Không sao đâu. Tôi sẽ không chết bởi những thứ như thế đâu.”

Cô ấy đang nói những lời yếu đuối gì thế trong khi cô ấy mới là người tin tưởng vào khả năng của anh cơ mà. Yu Ilhan đáp lại những lời của Erta và thả lỏng cơ thể.

Mình có thể làm được. Hãy nhớ lại lần đầu tiên mình tấn công được Rita – Anh nghĩ về nó.

“Với tất cả sức mạnh của mình. Ngay bây giờ………..”

Anh kéo cây thương dài về phía trước.

Cây thương chứa toàn bộ sức mạnh và trọng lượng của Yu Ilhan đâm sâu vào đầu con gấu.

[Ka] Con thú rống lên một tiếng. Sau đó không còn di chuyển nữa

“Hả”

“Đừng có nói là nó …”

Mọi người đang thi nhau hô thần chú hồi sinh “Nó chết chưa?” – nhưng con gấu vẫn không sống lại.

Nó thực sự chết vì cú đâm của Yu Ilhan. (Trans: Trong phim khi nhân vật quần chúng hỏi nó chết chưa thì nó…)

[Bạn đã nhận được 154928 kinh nghiệm]

[Bạn đã lên level 23. Tăng 8 Sức mạnh, 7 Linh hoạt, 5 Health, 5 Ma thuật]

[Bạn đã nhận được Hồ sơ của Gấu Nâu Khổng Lồ lv 54]

[Bạn đã nhận được 1 danh hiệu mới – ‘Một hit cho tôi, một hit cho bạn’ (Trans: vãi nồi) Chỉ số sát thương tăng 10%]

[Bạn đã học được Critical Hit Skill. Nó giúp tăng xác suất thành công của một đòn chết người bằng cách nâng cao khả năng của mắt để tìm điểm yếu của địch]

Cơ thể to lớn của con gấu sau khi mất hết sức mạnh, bắt đầu ngã xuống mặt đất. Yu Ilhan nhanh chóng rút cây thương đang cắm sâu trong đầu của con gấu và nhanh chóng nhảy xuống.

Ngay sau đó, xác con gấu đổ sầm xuống, tạo âm thanh không khác gì một trái bom nổ.

“Phù”

[Tôi không ngờ anh có thể hạ nó chỉ với ba chiêu thôi đấy. Anh đã làm rất tốt mặc dù không có kĩ năng nào.]

“Kêu họ chuẩn bị phần thưởng thôi nào.”

Trong khi Erta đang mỉm cười ca ngợi thì Yu IlHan đáp trong khi đang ngắm nhìn ngọn thương của mình, kiểm tra xem thử nó có gặp vấn đề gì không.

Tuy nhiên, đây chắc chắn là một thành tích lớn. Nếu không thì anh đã không nhận được danh hiệu và kĩ năng mới.

Bây giờ thì anh đã chắc chắn. Kĩ năng cũng có quan hệ mật thiết với ‘hồ sơ’ giống như mana.

Hồ sơ được tạo ra từ tất cả các hành động, thành tựu, và tất cả những thứ ảnh hưởng đến sự tạo thành của kĩ năng, sự phát triển và thay đổi của Yu IlHan. Critical hit chỉ mới là điểm bắt đầu. Nếu anh cứ tiếp tục như thế này, có lẽ anh sẽ nhận được vô số kĩ năng trong tương lai.

Sau khi kiểm tra xong ngọn giáo, Yu Ilhan ngẫng đầu lên. Khi anh chuẩn bị đi tìm một bãi săn mới sau khi đã tiêu diệt con gấu thì bỗng nhiên-

“Chúng tôi tới rồi đây. Chúng tôi sẽ lo phần còn lại” “Con quái vật đâu rồi?”

Những anh hùng của chính nghĩa đã đến quá trễ. (Trans: Cái đám anh hùng chính nghĩa lúc nào cũng tới trễ như thế à??)

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel