Ansatsusha de Aru Ore no Status ga Yuusha yori mo Akiraka ni Tsuyoi no daga

   Chương 67 - Đăng ký trở thành Mạo Hiểm giả

Chưa ăn tối nữa, up trước có lỗi gì mọi người nhớ nhắc nha.

 

-----------

 

“Chờ đã!”

 

Amelia chạy tới và kéo tay Kurou lại.

 

Kurou thở dài và dừng bước.

 

“Có vấn đề gì sao, công chúa Elf.”

 

Amelia thở hồn hộc, dừng một chút để lấy hơi.

 

Ông ta có một ánh mắt có thể là chùng bước một tổ đội mạo hiểm giả. Đây không phải là năng lực mà một thợ rèn bình thường có thể có được.

 

“... Tôi chỉ muốn xác nhận thôi.”

 

Amelia cụp mắt xuống, để Kurou với khuôn mặt khó hiểu.

 

Lưỡi kiếm ‘Yatonokami’ trong tay Kurou được bọc trong lớp vải trắng, sự tương phản giữa trắng và đen làm nó trở nên nổi bật hơn.

 

“Nếu tôi không nhầm, ông là một trong những anh hùng thuộc tổ đội của Anh hùng-sama đời trước...”

 

Tổ đội của Anh hùng-sama đời trước đã thất bại trong việc chinh phạt Quỷ vương và chỉ còn một Anh hùng và người đại diện của tộc thú nhân là trở về.

 

Một thời gian sau đó những người và Elf biết chuyện này cũng qua đời.

 

Đôi mắt của Kurou trở nên sắc bén.

 

“Rồi sao?”

 

Cố chịu đựng ánh mắt lạnh giá của Kurou, Amelia ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào mắt ông ta.

 

“Tôi muốn ông dạy tôi cách chiến đấu.”

 

******

 

Sau khi Amelia rời đi, Yoru cũng chịu bước khỏi giường.

 

[“Master-dono, để cô ấy đi như vậy có ổn không?”]

 

Tôi đặt chuôi ‘Yatonokami’ cùng vỏ kiếm vào trong túi.

 

Để như vậy, tôi sẽ không lo chuyện nó bị trộm, cũng chắc chắn sẽ không bị ai thó khi mang theo bên người.

 

Maa, tuy nói vậy nhưng mà nó không có lưỡi kiếm thì cũng chẳng có giá trị gì.

 

“Amelia có suy nghĩ riêng của cô ấy. Hơn nữa Amelia sẽ không làm chuyện gì mà không có suy nghĩ đâu.”

 

Tôi kiểm tra lại số ám khí về số lượng cũng như độ bén của chúng trước khi mang theo.

 

Yoru biến nhỏ lại và nhảy lên vai tôi.

 

Một mảnh giấy rơi xuống tay tôi.

 

“Lo chuyện của mình trước vậy... Yoru sẽ đi với Amelia nhé.”

 

Yoru đã rất mong chờ việc được đi theo với tôi, thất vọng nhảy khỏi vai tôi.

 

[“Master-dono, không phải đây là cơ hội tốt cho một cuộc phiêu lưu của riêng chủ nhân và thú cưng sao?”]

 

Tôi nắm gáy Yoru và đưa nó lên ngang tầm mắt mình.

 

Mới gần đây tôi đã phát hiện điều này, hình như là lúc nó ở dạng mèo, nó hoàn toàn không phản kháng lại khi tôi làm thế với nó, y như những con mèo bình thường.

 

Nhưng mà khi nó ở dạng rồng, nó thật sự sở hữu cơn phẫn nộ của loài rồng.

 

“Chúng ta luôn được liên kết với nhau dù ở bất cứ đâu, nhưng mà Amelia thì không như vậy. Hơn nữa, chúng ta sẽ tiêu diệt hết quái vật khi chúng ta vào địa cung của thú nhân tộc mất. Cũng may là địa cung này ở ngay trong thị trấn này.”

 

Yoru bĩu môi.

 

Có vẻ như Yoru cũng hiểu những gì tôi đang muốn nói.

 

“Đi cùng Amelia đến khi cô ấy tìm được những gì cô ấy muốn... Ta có cảm giác bất an khi chúng ta vừa đặt chân lên lục địa này. Còn nữa, nhớ nhắc cô ấy về trước bữa tối đấy.”

 

Đôi mắt vàng óng không chút gợn sóng nhìn tôi trước khi nó đóng lại.

 

[“Theo ý ngài, Master-dono.”]

 

Tôi thả Yoru xuống đất và rời khỏi quán trọ.

 

Tôi bước thẳng về hướng Guild Mạo Hiểm giả trong khi Yoru lần theo mùi hương của Amelia đi theo hướng ngược lại.

 

Vì không có Amelia và Yoru theo cùng, không ai chú ý đến tôi.

 

Hình như tôi hoàn toàn thất bại trong việc nổi bật giữa đám đông nếu không có hai người họ, nghĩ lại thì buồn thật chứ.

 

Chà, cũng tốt khi không ai chú ý đến mình, sẽ thật rắc rối nếu cứ bị dòm ngó.

 

Bất ngờ tôi nhận ra, tôi không nhớ Guild Mạo Hiểm giả nằm ở đâu, nhưng sau khi theo chân một Mạo hiểm giả mặc áo giáp sắt, tôi đến được nơi cần đến trước khi tôi nhận ra.

 

Lại là kỹ năng [Vận may] sao?

 

Nó nhìn hơi khác với lúc tôi tới Guild cùng với Linga. Quầy rượu đang rất ồn ào, nhiều Mạo Hiểm giả đang tập trung trước bức tường nhận nhiệm vụ.

 

Khắp nơi chỉ một mùi rượu.

 

“Xin lỗi, chỗ nào nhận đăng ký vậy?”

 

Tôi mở lời một cách lịch sự nhất có thể với nhân viên lần tên Mile lần trước đã đem đồ uống cho chúng tôi lúc mới tới đây.

 

“Ah, cậu có thể đăng ký ở đây.”

 

Có một sự thật là cậu ta không có phản ứng gì cả khi nhìn thấy tôi, điều đó cũng có nghĩa là cậu ta không hề nhận ra tôi.

 

Maa, đây cũng là một chuyện tốt.

 

Tôi là một sát thủ mà, không ai chú ý đến mình cũng tốt.

 

Tuy nhiên, tôi đã được Guildmaster tự mình giới thiệu với cậu ta.

 

Đích thân anh ta đã mở lời ít nhất cũng phải để lại ấn tượng và hơn thế nữa... thế mà, cậu ta vẫn không nhận ra tôi.

 

Một người bị lãng quên một cách như thế có hơi buồn đấy.

 

... Không đúng, mình là sát thủ mà, đây là chuyện tốt... nghĩ tích cực lên!

 

Hoàn toàn không biết được nội tâm tôi đang lộn xộn lên, Mile lấy ra một tờ giấy và một cái que chắc có là bút và gọi tôi.

 

“Cậu biết viết chứ? Tôi có thể viết thay cậu cũng không sao.”

 

“Không sao. Tôi chỉ viết tên, chức nghiệp và chủng tộc thôi thì không có vấn đề gì chứ?”

 

Sau khi thấy Mile gật đầu, tôi viết đầy đủ thông tin cần thiết lên tờ giấy.

 

“...vậy thì, đăng ký đã hoàn tất. Thẻ tên này là thẻ của người mới, rank Grey. Đây cũng coi như là ID của cậu, vậy nên hãy cố mang bên người một lúc và đừng làm mất nó nhé.”

 

Tôi xâu thẻ tên màu xám của tôi vào dây chuỗi mà Mile cho tôi sau đó thì mang vào cổ của mình.

 

“Làm sao để nâng rank của mình lên nhanh nhất?”

 

Hình như trong thị trấn này, để có thể vào được Địa cung cần có một mức rank nhất định, không thể vào nếu không có mức rank ít nhất là Yellow.

 

Lúc này tôi là Grey, kế tiếp là Blue, và sau đó là Yellow, vậy nên tôi cần phải lên hai bậc rank nữa.

 

“Hmm, tôi đoán là cậu rất hứng thú với việc vào địa cung nhỉ? Có thể cậu không biết, nhưng địa cung của thị trấn này không hề đơn giản như địa cung của Nhân tộc hay Elf đâu. Trong địa cung của Nhân tộc, quái vật yếu khi gặp ma thuật còn ở địa cung của Elf thì quái vật yếu khi bị tấn công vật lý. Cậu sẽ không có lợi thế dù có dùng cả vật lý hay ma thuật trong địa cung của thị trấn này đâu, chúng thật sự là một loại quái hoàn toàn khác đấy?”

 

Hmm, mình đoán là điều đó sẽ giải thích cho việc những kỹ năng tăng trưởng được nâng cấp

 

Tuy nhiên, đa số mọi người không có những đòn tấn công diện rộng, vậy nên tập trung vào một địa cung mà đòn tấn công của một người có hiệu quả hơn sẽ là lựa chọn tốt hơn.

 

“Ổn thôi. Nhìn tôi thế chứ tôi rất tự tin vào kỹ năng của mình.”

 

Sao khi lườm tôi mấy lần, Mile thở dài.

 

“Những Mạo Hiểm giả không có kinh nghiệm thường mất mạng trong nhiệm vụ đầu tiên của mình... Giờ thì tôi sẽ nói cho cậu biết về luật cũng như một số quy ước của Guild Mạo Hiểm giả, vậy nên hãy nghe thật kỹ nhé. Chúng ta sẽ giải đáp thắc mắc của cậu sau đó.”

 

Tôi muốn nâng rank của mình nhanh nhất có thể và lao vào địa cung nhưng tôi vẫn gật đầu, miễn cưỡng ngồi nghe vậy.

 

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel