Yuujin Chara no Ore ga Motemakuruwakenai daro

   Chương 19 Đôi Lời Nhận Xét Về Kai Rekka

“Có gì không?”

Tôi ngước mắt nhìn Kai.

Vẫn giữ nguyên cái vẻ mặt đó, Kai lườm tôi.

“... Tại sao senpai lại ở đây?”

Kai hỏi lại tôi lần nữa.

... Thằng này cũng có gan đấy.

Ấy ấy, tôi không có ý gì xấu đâu.

Nếu người khác mà bắt gặp ánh mắt của tôi, họ sẽ liên tục xin lỗi không nguôi. Còn những người xung quanh thì bàn tán chỉ trỏ, nói xấu tôi này nọ.

Tuy rằng Kai cũng nhìn tôi với vẻ đầy ác ý, nhưng nghĩ lại thì thằng này cũng dám đối diện nói chuyện trực tiếp với tôi, khiến tôi cảm thấy thoải mái.

Tôi định trả lời câu hỏi của Kai thì.

“ Yuuji senpai cùng với tớ được anh nhờ giúp đỡ đó! Quả là một người bạn trai dịu dàng phải không? <3”

Touka nhảy vào họng trước khi tôi kịp nói gì.

“Hả? Cả Touka nữa á? Tại sao lại...”

“Không biết~, bởi vì tớ được anh trai nhờ thôi. Vậy nha, Kai kun. Tớ có chút việc cần làm-”

Touka nói rồi kéo tay tôi ra ngoài hành lang.

Kai gọi nhỏ lại từ đằng sau.

“A, khoan, chờ đã Touka!”

“Bái bai, hẹn mai gặp lại nha~”

Touka nói rồi cùng tôi hướng đến phòng in ấn.

Khi tôi quay lại nhìn, Kai không có vẻ gì là muốn đuổi theo, thay vào đó hắn lườm tôi.

“A-, khó chịu, phiền phức quá-”

Touka nói với vẻ kinh tởm.

“...Thế à? Trông nó có vẻ là người tốt mà?”

“Senpai, anh nghĩ vậy thật luôn?”

Touka hỏi tôi với vẻ kinh ngạc.

“Đương nhiên... Chỉ đúng một nửa thôi”

“Một nửa thôi cũng không ổn chút nào-”

Yareyare, Touka nhún vai trả lời.

“... Cảm ơn đã nói xạo để giúp anh”

Nhìn nhỏ, tôi cảm ơn.

Touka giúp đỡ hội học sinh không phải vì Ike nhờ mà là vì nhỏ bị tôi làm cho liên lụy.

Thế nhưng nhỏ không để ý mấy cái tiểu tiết đó mà vẫn giúp tôi.

“... Không hẳn, không cần anh cảm ơn. Tại tên đó phiền quá nên em mới nói vậy”

“Dù có thực là vậy đi chăng nữa thì anh cũng cảm ơn”

Touka im lặng khi nghe tôi nói.

Mắc cỡ à?

Thực ra nhỏ không chỉ ý giúp tôi, mà chỉ là vì tư thù cá nhân gì đó thôi đúng không?

Nhìn cái biểu cảm đó của nhỏ, tôi thấy khó hiểu.

“Cơ mà cái thằng hồi nãy là bạn cùng lớp Touka đúng không? Thằng đó là người ra sao?”

Tôi chuyển chủ đề, nghe vậy Touka mỉm cười tinh nghịch.

“Em biết rồi nha, anh định làm mấy trò đó đúng không? Anh đang lập kế hoạch để sau này gọi thằng đó ra sau phòng thể chất rồi tẩn hắn đúng không? Hay anh định hỏi chuyện gia đình để tìm mấy cái điểm yếu của hắn rồi tìm cách moi tiền?”

“Mày nghĩ anh là thứ gì vậy...”

Tôi đáp lại lời Touka không chút quan tâm những gì nhỏ nói.

“Em đùa ... một chút”

Cái đó mà là một chút à, một chút mới là lạ ấy.

“Hắn tên là Kai Rekka, học lớp 1 năm nhất, thuộc tuýp nhân vật Ikemen năng động hoạt bát. Tên đó nổi tiếng đối xử tốt với tất cả mọi người không phân biệt gái trai. Có tin đồn rằng khoảng 2 tuần sau khi nhập học, hắn được tận ba nữ sinh tỏ tình. Chưa kể thành tích của hắn trong kì thi đầu vào đứng hàng top luôn đó, đáng nể đúng không~?

“Sao xung quanh anh mày toàn mấy cái thể loại trai xinh gái đẹp, thiên tài kiệt xuất gì đâu không vậy?”

“Ui trời, Senpai này~! Em vừa lơ là phòng thủ cái là anh đã tìm cách tán tỉnh em rồi! Em biết là em dễ thương nhất nhì thế giới rồi, cơ mà anh phải lựa đúng thời điểm để nói mấy câu như thế chứ <3”

Nhìn tôi có giống như đang quan tâm không? Thấy thế, Touka thở dài ngao ngán.

“Còn nữa, tên đó là chủ lực của câu lạc bộ bóng đá, quan hệ cực kì rộng. Tóm lại hắn được rất nhiều người công nhận hắn thuộc trong số những người đứng đầu năm nhất.”

“À- tựa tựa như Ike hồi năm ngoái à?”

Ngoại hình bắt mắt, văn võ song toàn. Chưa kể là được rất nhiều người mến mộ.

Chắc chắn thằng đó không thể nào bằng được Ike, cơ mà công nhận là cũng có chút đáng nể đó.

“... Đúng rồi, y chang thằng anh khốn nạn đó.”

“... Nhận xét gì mà gắt vậy?”

Touka lại thở dài ra vẻ chán chường.

“Mà sao thằng đó trừng mắt nhìn anh ghê vậy nhỉ? Anh nhớ là mình... Chưa hề tiếp xúc gì với năm nhất mà?”

“Tên đó thích em, nên hắn thấy ghen tị với anh không phải sao?”

“Tự mình nói ra câu đó chắc chỉ có mỗi mình mày thôi, cơ mà mày nói có lý thật”

“... Senpai, xin lỗi vì em đỉnh quá”

“Cái câu xin lỗi của mày cũng đỉnh vãi ra”

Mà như thế gọi là xin lỗi à?

“... Vì em nổi bật như thế này. Là người yêu của em, Senpai, anh có thấy khó chịu không?”

“Có luôn, cái này là vấn đề liên quan đến sự an toàn cả về tâm hồn lẫn thể xác anh mày đó. Đương nhiên là anh phải quan ngại rồi”

“Đúng là em không có hi vọng gì nhiều rồi, cơ mà anh lựa lời nào nói một tí thì chết ai à?”

“Lúc này, nói mấy câu như [Để anh nhận cái đầu của mấy thằng dám lại gần Touka dễ thương của anh xuống nước] thì tốt hơn à?”

“Đúng đó! Anh cứ trả lời như thế khi em hỏi trước mặt người khác cũng được! Cơ mà, được Senpai khen như thế... Khiến em vui lắm đó!”

Kyaha <3 Touka cười vui vẻ đáp.

Con gái con nứa tánh kì...

“Mà anh cứ để nguyên như thế cũng đâu có hại gì? Mà dù anh có làm gì đi chăng nữa cũng đâu có giải quyết vấn đề gì đâu?”

“... Có lẽ là vậy”

Tôi trả lời Touka.

Khả năng tôi có thể làm gì đó khá thấp.

Cơ mà dù thằng đó có nhìn như muốn giết tôi đi chăng nữa, tôi cũng không nghĩ rằng nó có thể làm gì tôi được.

Vừa đi vừa nói chuyện, chúng tôi đã đến phòng in ấn từ khi nào.

Tôi đặt cái giỏ đựng đề thi của những năm trước lên một cái bàn.

Touka thì đọc tờ hướng dẫn, xong lại so sánh nội dung của mấy tờ đề thi.

“...Tiện đây, việc học nhóm của năm ngoái có suôn sẻ không?”

“Năm ngoái anh mày không tham gia nên không biết”

“Hỏi thừa rồi nhỉ”

Hỏi thừa à, mày làm anh tổn thương đó...

Touka mỉm cười dịu dàng nhìn thằng tôi vừa bị thủng một lỗ trong tim.

“Nếu vậy, năm nay đã cất công tham gia vào công tác quản lí rồi thì cũng nên hết mình tận hưởng chứ nhỉ?”

“... Tận hưởng thì tốt hơn là chỉ đứng nhìn”

Vừa lấy đống giấy trong giỏ ra, tôi vừa trả lời. Touka nghe câu trả lời có cũng như không của tôi liền nở một nụ cười nhẹ nhàng.

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel