Everyone Else is a Returnee Thiên hạ xuyên không, trừ tôi

   Quyển 8 – Chương 36: Tràn – 4

[Kwaaaaaaaak!]

Ngay khi viên đạn rời nòng, nó ghim thẳng vào đầu con Thằn Lằn Lửa cầm đầu và khiến nó lún sâu xuống đất. Lực bắn mạnh đến nỗi khiến mặt đất nứt toác một lỗ lớn.

[Kuuk, Kuuuuuuk.]

[Hộ giá hộ giá, bảo vệ Boss.]

“Bao vây chúng!”

“YuNa, Khiên chắn!”

“Vâng!”

Lũ cận vệ vội vã hành động, cùng lúc đó những người khác cũng bắt đầu hành động. Phép thuật bay tán loạn, tiếng vũ khí và khiên chắn chan chát chan chát đập vào nhau.

Trong khung cảnh hỗn loạn đó, hai con quái phục kích thành công Yu IlHan, nhưng anh vẫn rất tỉnh và đẹp trai. Yu IlHan nhanh chóng thu cây súng đại đinh và lấy ra một thanh đại kiếm. Toàn bộ quá trình đổi vũ khí trên không trung chỉ diễn ra có vài giây nên nó giống như anh đang biểu diễn ảo thuật cho bọn chúng xem vậy.

Vô Danh Hắc Đại Kiếm

Hạng – Độc nhất

Sức Tấn Công – 2,300

Thuộc Tính – Tăng 50% cân nặng, và 20% sức mạnh người dùng.

Độ Bền – 2,100/2,100

Thanh kiếm trông có vẻ cùn hơn và tấn công yếu hơn so với ngọn Hắc Thương Sát Thần, thế nhưng chính vì trọng lượng và tính năng gia tăng sức nặng khiến nó trở thành vũ khí hoàn toàn thích hợp trong việc vung vẩy xung quanh!

Ngay khi lấy thứ to, đen, mạnh mẽ ấy ra khỏi túi, anh lập tức thông con thủ lĩnh thêm một phát nữa khiến nó ôm hôn đất mẹ một cách thắm thiết, sau đó anh hạ cánh lên người nó và khẽ nhún! (Elo: Main máu S à…)

“Huooooot!”

[Âm thanh thật sống động làm sao!]

Thức tỉnh Kiếm Thuật Lv Max. Nếu có đủ nguyên liệu, bạn có thể tiến hóa kĩ năng.

Thương và đại kiếm của hai con lính canh bị đòn tấn công của Yu IlHan gạt văng ra xa. Anh đánh bại hai con quái vật bằng sức mạnh thuần túy của mình! Ấy vậy mà mọi người quanh đây chẳng ai ngạc nhiên cả, cơ bản là trước đó họ đã được chiêm ngưỡng sức mạnh đáng sợ của cây súng đại đinh rồi.

[Hồ…hồ…hồ sơ…Sức mạnh, con người ……!]

Con thủ lĩnh nằm dưới chân anh thều thào không thành tiếng và đang cố gẳng bò dậy. Yu IlHan mỉm cười nhẹ nhàng và thân ái tặng nó một cú đá vào ngay chỗ viên đạn đang ngự trị. (Elo: Quỷ vương…)

Chí mạng!

[Kuaaaaak!]

Mặc dù khá là thần kì khi mà nó không về chầu ông bà sau khi đầu nó bị viên đạn đục thủng nhưng như vậy cũng chẳng khác nào chết cả. Lũ lâu la lao vào như muốn ăn tươi nuốt sống anh khi chứng kiến sự đau đớn mà anh gây ra cho thủ lĩnh bọn chúng, nhưng Yu IlHan nhẹ nhàng kết liễu chúng chỉ bằng một cú vung kiếm, anh không quên bồi thêm một súng phát vào đầu con thủ lĩnh.

Viên đạn lần nữa bắn chính xác vào cái lỗ sẵn có trên đầu nó , xác chết chất chồng và lửa văng tứ tung. Giống mấy đoạn cuối trong phim hành động, những toà nhà xung quanh cũng lần lượt phát nổ và sụp đổ. Thế nhưng chuyện đó chẳng ảnh hưởng gì đến anh cả, đơn giản là bộ giáp anh đang mang ở một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt, hạng huyền thoại.

Trừ khi anh tự bóp *ái chính mình chứ hiện tại không gì có thể động tới một sợi lông chân của anh.

Chẳng gì có thể vượt qua sức phòng thủ trâu con bà bò này. Quá đơn giản.

“Anh ta bí mật nhận được buff từ chỗ nào vậy?”

“Nè YuNa, cô buff khiên cho anh chàng đó à?”

“Làm gì có?”

Không chỉ mọi người xung quanh mà cả lũ quái cận vệ cũng lắc đầu quầy quậy như muốn chối bỏ thực tại. Không khác gì một phân cảnh trong Hollywood, nhân vật chính bước ra từ đống hoang tàn, chỉ có điều đây là thực tại và chẳng có bất kì kĩ xảo nào ngoại trừ sức phòng thủ thần thánh của bộ giáp.

Đời thật không như mơ.

“Hup!”

Mọi người cứ ngỡ Yu IlHan chỉ vung kiếm để đẩy lùi bọn quái, nhưng thực ra đó là một cuộc thảm sát một chiều. Thanh đại kiếm chém thẳng vào phần mũ trụ của chúng. Chỉ sau một chiêu, tất cả những gì anh chém qua đều bị phá hủy! Đòn tấn công như nước chảy mây trôi cắt ngang xuyên đầu con quái (a).

‘Đậu phụ’ tung tóe khắp nơi, Yu IlHan tiếp tục bắn một lượng lớn đạn xương và vung kiếm về phía con quái (b) cầm xiên, thêm một đồng chí về với đất mẹ.

Bạn nhận được 660,839 điểm kinh nghiệm.

Nhận được hồ sơ về Thằn Lằn Lửa Ưu Tú cấp độ 78.

Con quái (b) va vào xác con (a) và cùng nắm tay nhau bay xa khoảng 10m trước khi đập mặt vào đống tàn tích còn lại của mấy tòa nhà. Trong khi tả xung hữa đột với đám tôm tép, Yu IlHan hơi mất cảnh giác với con cầm đầu vừa nằm hưởng thụ dưới chân mình.

Tuy nhiên đây chính là khoảnh khắc mà nó chờ đợi, con Thằn Lằn Lửa cầm đầu, kẻ tưởng như đã chết trong khoái lạc đột ngột vùng dậy và thét lớn.

[Kuwalaaaaakakagaga!]

“Nó nói cái quái gì v…. whoaaaaaaa!”

Mặt đất rung lắc dữ dội. Những đoạn ống và dây điện ngầm đồng loạt biến dạng, các toàn nhà gần đây cũng lần lượt sụp đổ. Cùng lúc đó, một hiên tượng kì lạ xảy ra, lấy con Thằn Lằn Lửa trùm cuối làm trung tâm, mặt đất dần nâng lên thành một quả đồi cao đến 10m! (Edit: Nghe giống vụ quái thua, quái hóa khổng lồ, rồi 5 đứa màu mè nào đó triệu tập linh thú hóa robot vậy)

[Yu IlHan, chiêu thức này cũng giống lần trước! Những người khác đang gặp nguy hiểm!]

“Tôi biết rồi!”

Yu IlHan trả lời ngắn gọn. Đoạn anh nắm chặt thanh đại kiếm.

[Thay thế con người …… thống trị …… thế giới …….!]

“Đừng có vào rừng ‘mơ’ bắt con ‘tưởng bở’.”

Mặt đất dâng lên tạo thành một ngọn đồi nhỏ cao cỡ 10m và bắt đầu tỏa ra sức nóng đáng sợ. Thực sự anh không muốn nghĩ tới một chút nào nhưng thứ đó đang cố gắng xóa sổ mọi thứ bằng một trái bom nhiệt.

Nó nhận thấy cơ hội chiến thắng của mình quá mong manh vậy nên nó quyết định tự tử và kéo theo những kẻ này theo cùng!

“Nếu mày muốn mơ, tao sẽ giúp mày không bao giờ tỉnh lại!”

Trước khi quả bom nhiệt đó phát nổ, Yu IlHan lao tới và vung kiếm với toàn bộ sức mạnh.

Thanh kiếm chém xuống như lưỡi hái tử thần đập chính xác vào lỗ đạn trên đầu nó, cuối cùng thì viên đạn xương cũng hoàn thành sứ mệnh đục xuyên đầu con thủ lĩnh, hành trình cuộc đời của nó đến đây là chấm hết!

[Ka, huk……]

Khá khen cho khả năng chống chịu sâu bệnh của nó, vì ngay cả khi bị đạn xuyên qua đầu nó vẫn còn ngoi ngóp thoi thóp.

Thắng thua đã rõ nhưng quả bom nhiệt đó có thể phát nổ bất cứ lúc nào, vậy nên cho đến khi con quái vật này chết hẳn, anh không ngừng đập nó đến nỗi ba má nó còn không nhận ra. Cuối cùng, vâng cuối cùng thì cuộc đời đầy khổ hạnh của con Thằn Lằn Lửa đã kết thúc, nó đã trút hơi thởi cuối cùng.

[Ku, Kak.]

Bạn nhận được 1,897,565  điểm kinh nghiệm.

Nhận được hồ sơ về Thằn Lằn Lửa Phù Thủy cấp 97.

Ngọn đồi đang từ từ nguội dần. Quả thực anh khá lo lắng không biết liệu nó có phát nổ hay sụp đổ ngay lập tức sau khi con thằn lằn kia chết nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Mọi người xung quanh ai nấy đều bàng hoàng trước khung cảnh mà họ sẻ không thể nào quên được, vì mới 1s trước thôi tính mạng họ còn đang ngàn cân treo sợi tóc.

Trái ngược với tâm trạng mọi người, Yu IlHan tỏ vẻ thất vọng.

“Dù cho nó có nhỏ bé hay yếu đuối thế nào đi nữa nhưng một mình nó vẫn có thể thay đổi địa hình nhiều như thế này. Không phải quá mạnh cho một con quái có cấp độ còn thấp hơn con báo đen à?”

[Loài đột biến thường khỏe hơn so với những con khác ở cùng cấp độ. Tuy nhiên, cũng vì lý do đó mà Thiên Đường sẽ đưa ra những nhiệm vụ liên quan,và những nhóm bị thu hút bởi Cạm Bẫy Hủy Diệt như nhóm này thường mang những đặc điểm riêng biệt của loài.]

“Cạm Bẫy Hủy Diệt? Vậy harkanium!?”

[Quái vật chả bao giờ tạo ra harkanium đâu.]

“Ah f*ck.”

Công an đâu mau bắt con thiên thần sa ngã đang trêu đùa cảm xúc của con người nè. Nuốt cơn tức xuống, Y IlHan lặng lẽ bỏ xác con Thằn Lằn Lửa Phù Thủy vào túi đa chiều. Đoạn anh biến thanh đại kiếm thành tấm ván trượt và lượt nhẹ xuống đồi.

“Yahoo!”

[Anh lại làm trò điên rồ gì vậy. Thật vô bổ nhưng trông có vẻ vui.]

Sau đúng 4s, anh hạ cánh an toàn. Một suy nghĩ vớ vẩn thoáng chốc hiện ra trong đầu anh “Giá mà con quái đó làm luôn một ngọn núi thì thú vị biết bao”. Trong khi anh đang lạc trôi trong thế giới mộng mơ đó, đám đông đã vây lấy anh.

“Nó chết hẳn chưa thế? Anh có làm sao không?”

“Anh có bị thương ở đâu không? Cần tôi phục hồi cho anh không?”

“Này chàng kiếm sĩ, anh ngầu thật đó! Những đòn công kích liên hồi thật hoàn hảo!”

“Anh là nghề gì mà trâu quá vậy? Cùng uống một chầu với tôi nhé, tôi bao hết!”

Qua trận chiến vừa rồi, có thể chẳng ai có đủ khả năng động đến con thủ lĩnh dù chỉ là một cọng lông. Điều này cũng có nghĩa là kĩ năng và sức mạnh của Yu IlHan đã vượt tầm hiểu biết của nhân loại.

 

Trước một tồn tại siêu việt, mọi người bâu lấy Yu IlHan và không ngừng bàn tán. Chỉ trong thoáng chốc, tắc nghẽn cục bộ đã xảy ra khi ai nấy đều chen chân để giáp mặt người anh hùng.

Yu IlHan chưa từng nghĩ người Hàn Quốc tốt bụng hơn người nước khác, nhưng thật tình cờ khi những người đầu tiên hỏi thăm tình trạng của anh lại là hai người Hàn Quốc. Thái độ và lòng nhiệt thành của họ khiến Yu IlHan hơi ghen tị, anh lạnh lùng trả lời bằng tiếng Anh rành rọt như người bản xứ.

“Tôi ổn. Thay vì lo cho tôi các bạn nên săn lùng những con quái còn sót lại thì tốt hơn. Sẽ là thảm họa nếu để dù chỉ một con thoát được.”

[Anh không nghĩ mình quá vô tâm à?]

Phớt lờ Erta, Yu IlHan lặng lẽ di chuyển. Anh thu thập xác con quái (b) và (a), hai nạn nhân xấu số nắm tay nhau bay chục mét trước khi về với đất mẹ.

Trong lúc đó, mọi người sau lưng anh lại tiếp tục bàn tán, mỗi nhóm lại nói một thứ tiếng nhưng hai bạn nhỏ Hàn Quốc thì thầm bằng tiếng Hàn thế nên anh có thể dễ dàng hiểu họ đang nói gì.

“HaJin-oppa. Anh có nghĩ anh chàng đó đạt tới hạng 3 rồi không?”

“Không đời nào. Quá là bất khả thi để lên cấp 100 trong khoảng thời gian ngắn như thế này, mà kể cả có như vậy đi nữa thì anh tin chắc anh ta chưa hoàn thành chuỗi nhiệm vụ cho hạng 3 đâu. Nếu như đã vượt qua thì ắt hẳn tên tuổi của anh ta sẽ vang danh thiên hạ, uy chấn giang hồ.”

“Vậy có nghĩa là anh ấy nắm giữ một sức mạnh khủng khiếp khi mới ở hạng 2 thôi sao?”

“Đúng vậy. Thật không thể tin nổi.” (T/N: Ahihi anh mới hạng 1 thôi)

“Thật soái quá đi.”

Trong khi tám chuyện thân mật với nhau, họ vẫn không quên nhiệm vụ tiêu diệt những con quái còn sót lại. Phía bên kia, Yu IlHan cũng đã hoàn thành công cuộc lượm xác con quái (b).

Và nếu còn con cận vệ nào còn sót lại, anh chắc chắn sẽ thông nó tới chết, đáng tiếc là ba con còn lại đều đã bị những người khác xử lý khi anh đang hành hạ con Thằn Lằn Lửa Phù Thủy. Đúng như mong đợi từ những năng lực gia, kĩ năng của họ khá tốt.

Tuy nhiên …… Những mối nguy hại cũng dần biến mất, số còn lại chỉ là những con Thằn Lằn Lửa tầm thường, chẳng có năng lực kích nổ mọi thứ như loài Ưu Tú hay như con thủ lĩnh.

Yu IlHan dạo bước trong khi quan sát xung quanh.

“Dù cho tôi có giúp đỡ họ nhiều như nào đi nữa, với khả năng hiện tại của họ, chắc chắn ít nhất một con sẽ trốn thoát.”

[Làm như anh sẽ thả chúng đi ý!]

“Chắc chắn là không rồi. Nhưng vì một nguyên nhân củ chuối nào đó mà sau khi tôi rời đi với suy nghĩ đã tiêu diệt toàn bộ chúng thì…ahaha ngạc nhiên chưa vẫn còn một con nè. Và sau đó khoảnh khắc tôi trở lại, tôi sẽ phải đối phó với hàng đống con quái vật đột biến, hậu duệ mặt dời của con chết dẫm kia.]

[Thôi xiaolin đi! Anh nghĩ tôi sẽ để chuyện đó xảy ra à! Xách mông lên và chiến đấu đi!]

“Vâng thưa chị.”

Trong khi nghe Erta càm ràm, Yu IlHan không ngừng chạy chỗ từ nơi này đến nơi khác. Xạo vậy thôi chứ anh hoàn toàn không muốn mắc phải sai lầm này thêm một lần nào nữa. Nếu anh để thoát dù chỉ một con, hậu họa sẽ vô cùng lớn, không chỉ đối với LA mà là cả thế giới – điều anh không muốn một chút nào.

Không những thế, dù đã rất trâu bò nhưng anh vẫn muốn gia tăng cách biệt đối với những người khác. Vì mục tiêu TOP1 vĩnh cửu.

{Kwek!}

Nhận được 422,989 điểm kinh nghiệm.

“Không thể cản phá!” (trans: nguyên gốc là ‘Home run’)

{Kweeek!}

Nhận được 407,633 điểm kinh nghiệm.

Trong khi mạnh mẽ vung thanh đại kiếm, Yu IlHan lướt nhẹ như bay qua khu vực chiến đấu, nơi mà anh vừa có trận chiến với con thủ lĩnh chỉ vài phút trước. Hồn nhiên như không có chuyện gì xảy ra, thật không thể tin nổi. Vô số Thằn Lằn Lửa đã bỏ mạng dưới kiếm của anh.

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel