Everyone Else is a Returnee Thiên hạ xuyên không, trừ tôi

   Quyển 5 – Chương 21: Bạn muốn săn với tôi phần 3

Việc đầu tiên cần làm sau khi trận chiến kết thúc là giải cứu mọi người; những người không kịp dịch chuyển đến thế giới khác, những người bị thương trong lúc chiến đấu, những người bị mắc kẹt dưới đống đổ nát …… Trận chiến khốc liệt ngoài sức tưởng tượng vậy nên thương vong cũng không hề nhỏ.

Yu IlHan và Nữ Hoàng quay lại tham gia công cuộc giải cứu sau khi rời khỏi xác con báo, Yu IlHan còn khiến mọi người sửng sốt hơn nữa khi anh một mình nhấc cả tấn gạch vụn một cách dễ dàng mặc dù trước đó anh trông rất yếu đuối vì 3 phút trừng phạt.

“Những người sở hữu class cấp hai thật khác biệt.”

“Anh ấy đổi mặt nạ rồi à? Nó làm từ xương quái vật đúng không?”

“Ối giời ơi! Nhà sập nhà sập!”

Sau khi cuộc giải cứu kết thúc, cái xác khổng lồ của con báo trông thật tơi tả. Ngay cả như vậy, mọi người vẫn không khỏi rùng mình khi nhìn vào thứ trước mắt họ.

Không chỉ vì việc phân chia chiến lợi phẩm mà còn không có bất kì ai có đủ khả năng để xử lý cái xác.

“Tôi sẻ thử.”

“Không.”

Ngay lập tức, một người lính tiến lên với con dao (cùn) trong tay, Yu IlHan, người vừa cứu một người lính khác đang nằm dưới một chiếc Retona, ngăn lại và bước tới. Mặc dù anh chỉ là kẻ cô độc với những kĩ năng xã hội gần như bằng không nhưng anh không phải kẻ ngốc chỉ biệt đứng nhìn.

“Tôi nghĩ với kích thước này của cái xác, tôi nên nhận được nhiều nhất, mặc dù ……”

“Ugh.”

Mặc dù họ luôn giữ một tinh thần vững vàng khi chiến đấu với quái vật nhưng khi chiến lợi phẩm bày ra trước mặt, con người sẽ bị lòng tham che phủ. Hơn thế nữa, họ cũng chứng tỏ rằng mình đã chiến đấu hết sức vậy nên không có ai muốn nhường phần thưởng cho ai  khác.

Vấn đề là tất cả mọi người đều đặt cả tính mạng mình trong trận chiến này.

Yu IlHan nhìn về phía Nữ Hoàng và hỏi.

“Chia thế nào cho công bằng đây?”

Vì anh không thể đánh giá được công lao của mọi người vậy nên anh muốn nhờ ai đó có khả năng nhưng quả thực rất khó để tin vào quyết định người khác ngay lúc này. Vậy nên anh tìm đến cô, người đã kề vai sát cách cùng anh.

“60% cho anh, 20% cho tôi, 20% còn lại của họ.”

Không giống lúc chiến đấu, Nữ Hoàng đáp lại bằng một giọng lạnh lùng. Yu IlHan khẽ kêu lên sau khi nghe những lời đó.

Thế giới này đã trở thành nơi mà phần thưởng lớn sẽ giành cho người có nhiều đóng góp nhất, hay còn gọi là MVP! (Edit: MVP – Most Valuable Player)

Tuy nhiên phán quyết của cô ấy là hoàn toàn chính xác vì nếu không nhờ Yu IlHan thì có lẽ cả khu vực này đã bị san phẳng và thương vong sẽ còn lớn hơn.

“Còn ai có ý kiến khác không?”

“……”

“……”

Yu IlHan hỏi lớn để chắc rằng mọi người đều đồng ý với cô.

Thực tế là họ không thể phản đối hai người mạnh nhất nơi này, Yu IlHan và Nữ Hoàng đã vượt qua thường thức nhân loại rồi, hơn thế nữa họ cũng không thể phủ nhận những quyết định của cô vì cô là người có kinh nghiệm tiêu diệt quái vật nhiều hơn bất cứ ai ở thế giới khác.

“Bạn nói là 60%, hm.”

Yu IlHan lạnh lùng hỏi lại. Rất nhiều bộ phận trên cơ thể con báo to bằng cả con Gấu Nâu Lớn mà anh đã săn, mặc dù kích thước của nó đã giảm đi rất nhiều.

Ngay cả lớp da cũng rất đặc biệt. Anh không thể làm giáp từ nó được, bởi vì chính nó là một bộ giáp hoàn hảo về mọi mặt rồi. Anh chỉ có thể thêm vài chi tiết khác để tăng thêm tính năng cho bộ giáp hoặc găng tay, giày hay những trang bị khác; về chất lượng xương của con quái thú này thì khỏi phải bàn luôn – trên cả tuyệt vời.

Và trên hết.

Yu IlHan nhảy lên và hạ cánh ngay trên đầu con báo. Sau đó anh luồn cánh tay đã đeo găng vào vết thương chí mạng mà anh tạo ra sau đòn tất sát để tiêu diệt nó. Anh tách đôi sọ con báo, nhanh chóng lôi ra một đống thịt và cơ trong khi đang tìm kiếm thứ gì đó. Kết quả là.

“Em đây rồi. Thật không uổng công anh kiếm tìm.”

[Quả không hổ danh là quái thú class cấp 3. Chất lượng của viên đá ma thuật rất đáng mong đợi.]

Thứ mà anh lấy lên giống một viên saphia tỏa ra ánh xanh lam trong suốt. Kích thước của nó không giống hạt gạo, cũng không giống hạt đậu, lại càng không giống hạnh nhân. Nó lớn cỡ một viên Ferr*ro R*cher! (Edit: Ferrero Rocher – Một loại sô cô la)

“Đó là ma thạch!”

“Whoa, thật lấp lánh quá đi……!”

“Yup..”

Yu IlHan quay lại nhìn Nữ Hoàng và hỏi cô. Những phán quyết cô đưa ra rất đáng tin cậy.

Không, trong trường hợp này, sẽ chẳng có ai có thể tin tưởng được ngoại trừ cô ấy.

“Chừng này thế nào?”

“Có vẻ như chỗ đó đủ 60% rồi”

Ngay sau khi Nữ Hoàng đồng ý, Yu IlHan cất viên đá ma thuật một cách rất tự nhiên.

“Tôi sẽ rước ẻm về vậy nên mọi người tự chia phần còn lại nha.”

“Nhưng đó là một viên đá ma thuật……”

Một trong số những người lính lên tiếng và ngay lập tức anh ta nhận được những ánh mắt trách móc từ mọi hướng. Cái nhìn từ những người ngưỡng mộ sức mạnh đáng nể của Yu IlHan, rõ ràng nhất là ánh mắt sắc lạnh của những người đã được anh giải cứu.

Tuy nhiên, vì con người là loài ngu ngốc và luôn luôn lặp lại những sai lầm của mình, vài kẻ đã trở nên mù quáng bởi giá trị to lớn mà viên đá ma thuật mang lại.

“Không thể để anh ta độc chiếm viên đá đó được!?”

“Tôi cũng cược cả mạng sống của mình vào trận chiến này và cũng làm nó bị thương không ít!”

“Nhóm chúng tôi xứng đáng có được viên đá ma thuật đó! Chúng tôi không thể chấp nhận quyết định này được!”

Trận chiến mà mọi người vừa cùng nhau kề vai sát cánh đã trở thành một đống lộn xộn khi mà lòng tham đụng độ nhau. Thế quái nào mọi thứ thay đổi nhanh đến vậy! Ngay cả Erta, người vừa có chút suy nghĩ tích cực về khả năng của nhân loại qua cuộc chiến vừa rồi, cũng khô lời trước tình cảnh hiện tại.

[Luôn là vậy, những tồn tại thấp kém thật chẳng tốt lành tí nào. Tôi thật ngây thơ khi nghĩ rằng ai cũng giống anh.]

“Ngay cả khi cô nình bợ tôi như vậy, tôi vẫn không cho cô lấy một xu đâu.”

[Ít nhất anh cũng biết tôi đang khen ngợi anh.]

Yu IlHan mỉm cười với lời đáp trả của Erta và lấy ra viên đá ma thuật mà anh đã cất trong túi.

“Uhm, hãy làm gì đó thật sôi động nào.”

“Hmph, nên làm vậy ngay từ lúc chuyện này bắt đầu.”

[Thật may là anh lấy nó ra trước khi mọi việc xấu đi.]

Trong trường hợp này ai mới là kẻ ‘xấu’ đây? Câu hỏi này cứ lởn vởn trong đầu Yu IlHan nhưng anh không tiện nói ra. Những kẻ ti tiện đó đang nghĩ liệu Yu IlHan đang gặp vấn đề gì khi anh lấy viên đá ma thuật ra, phải chăng những quan điểm tuyệt vời của họ đã làm anh thay tâm đổi tính.

Thay đổi cách nghĩ của ai đó là chuyện không hề dễ dàng. Hầu hết mọi người đều tin rằng suy nghĩ của mình chính là lẽ phải, là chân lý, và dù bạn có mang sự thật đến vả vào mặt họ, họ vẫn sẽ tin đó chỉ là một lời nói dối và không ngần ngại tấn công bạn (trans: giống anh hùng lol trong Arifureta).

Tất nhiên điều này không chỉ mình họ mắc phải. Đôi khi Yu IlHan cũng nhầm lẫn giữa đúng và sai.

Vậy nên xử lý đám rắc rối này chỉ bằng lời nói là điều không thể.

Mẹ của anh, người nhận ra vấn đề này từ rất lâu trước đây, luôn nói với anh:

Tại sao phải phí lời khi con có thể giải quyết bằng nắm đấm.

Yu IlHan ném viên đá ma thuật với toàn bộ sức mạnh. Viên đá xẹt qua trước mắt mọi người với tốc độ kinh hồn và cắm rất rất sâu vào đầu con báo, nơi mà Yu IlHan lấy nó ra lần đầu tiên (Trans: R.I.P bạn báo lần 2).

Đó là một cú ném tạo nên bước ngoặt trong lịch sử nhân loại.

“……”

“……”

Khoảng khắc trông thấy một cảnh tượng không thể tin nổi, tất cả mọi người bị câm lặng và tự nhắc nhở bản thân về thứ sức mạnh vượt qua mọi định luật của thế giới và dễ dàng áp đảo con báo trong suốt trận chiến, dù đôi lúc trông khá đáng sợ.

“Lấy bất cứ thứ gì mà các người muôn và đưa tôi 60%.”

Yu IlHan tuyên bố trước mặt mọi người.

“Ngay cả khi chỉ ít hơn 60% một tẹo, tôi bán hành cho tất cả các người vậy nên hãy ghi nhớ điêu đó.”

Yu IlHan nhẹ nhàng vung giáo và đâm mạnh xuống đất. Sàn bê tông không bị hư hại đột nhiên nứt toác với một âm thanh cực lớn. Khí tức cường đại áp đảo mọi thứ nhưng thực ra anh chỉ đang cố làm mọi người chú ý đến mình vì anh sợ bị lu mờ khi kĩ năng ẩn thân tự kích hoạt.

 

Sự im lặng bao trùm tất cả nhưng không phải quá lâu. Đơn giản vì họ biết hoàn toàn không có cửa thắng khi đối đầu với Yu IlHan.

Đặc biệt là hiện tại anh còn mạnh hơn cả lúc trước vì anh đã lên cấp nhờ vào số kinh nghiệm anh độc chiếm sau trận chiến với con báo (phần thưởng xoay quanh MVP)! (Edit: kẻ-thắng-có-tất-cả)

“……Tôi sẽ để lại viên đá cho anh.”

“Muốn gì cứ lấy. Chết tiệt……”

“Chúng……chúng tôi đã quá tham lam.”

Những kẻ trẻ trâu đứng lên đòi quyền bình đẳng sợ co vòi trước sức mạnh phi lý của anh. Tuy nhiên, Yu IlHan không cười hay làm bất cứ việc gì xúc phạm họ. Thay vào đó anh tự tin tiến thẳng đến chỗ đầu con báo, xiên ngọn giáo vào và lấy viên đá ra một cách dễ dàng.(Trans: R.I.P lần 3)

Hành động đó của anh còn khiến mọi người kinh hãi hơn nữa. Nó chứng minh lời đe dọa của anh không chỉ là nói suông, anh sẽ khiến cuộc đời họ nở hoa nếu dám chống lại anh.

“Anh có thể xử lý chúng cho tôi không, nếu được tôi sẽ chia cho anh 40% chỗ đó. Mặc dù tôi muốn đưa anh một nửa luôn nhưng anh đã độc chiếm hết kinh nghiệm rồi vậy nên hãy coi đó là phần bù đắp nhé.”

Cô hoàn toàn dửng dưng trước khung cảnh hỗn loạn vừa rồi.

Mặc cho mọi người xung quanh có nói gì đi chăng nữa, cô vẫn không thay đổi quan điểm. Giống như khi cô tiêu diệt bọn quái vật trong khuôn viên trường vậy.

“Cô muốn phần nào?”

“Mặc dù tôi cần chỗ xương đó những sẽ thật tốt nếu anh đưa cho tôi thêm một chút da.”

Kết thúc cuộc trao đổi mang đậm chất chợ búa, Yu IlHan ngay lập tức bắt tay vào việc. Nữ Hoàng nhận 20% của tổng chiến lợi phẩm, và trong đó 40% là của Yu IlHan cộng thêm viên ma thạch, tức là cô chỉ nhận được một nửa của một nửa cái xác.

Sau khi tính toán với cấp độ siêu máy tính, Yu IlHan nhẹ nhàng di chuyển con dao của anh. Thật không quá cường điệu khi miêu tả những động tác hoàn hảo đó giống như vũ khúc thần tiên vậy.

Đặc biệt là anh chỉ làm đúng một nửa con báo!

Mất có 7 phút 30 giây để anh hoàn thành công việc. Cử chỉ của anh không những mạnh mẽ phóng khoáng mà còn tỉ mỉ và chính xác đến từng li. Chứng kiến cảnh tượng đó, mọi người xung quanh chết lặng trong sự ngỡ ngàng.

Sau khi quá trình xử lý hoàn tất, da và xương chất lượng hảo hạng được xếp ngay ngắn một chỗ với chiều cao còn lớn hơn một người trưởng thành. Nữ Hoàng thầm thì khi nhìn thấy số phần thưởng đó.

“Mình nên gọi một cái ô tô.”

Một nửa cái xác khổng lồ của con báo. Mặc dù cô chỉ lấy mỗi phần xương và da chất lượng cao đã được lọc bỏ sạch sẽ nhưng số lượng vẫn thật khủng khiếp. Ngay cả khi đưa cho Yu IlHan 40% chỗ đó thì vẫn còn lại khá nhiều.

Nữ Hoàng rút điện thoại ra và gọi cho ai đó. Một hành động tự nhiên như thể việc này là thói quen của cô từ lâu lắm rồi, Vậy nghĩa là cô xuất thân từ một gia đình khá giả hoặc cô đã kiếm ra cả một cơ ngơi khi mới chừng này tuổi.

Nhưng bất kể lý do là gì, Yu IlHan chỉ muốn tránh xa nhất có thể vì anh cảm nhận được hòa quang “xã hội” tỏa ra từ cô.

“Anh có cần tôi chuyển đồ giúp không?”

“Không cần đâu. Tôi sẽ đi bây giờ thế nên không phiền cô.”

Nữ Hoàng, người đã nảy sinh tình bạn với Yu IlHan khi chiến đấu cùng anh, nói chuyện với giọng điệu hết sức chân thành. Trái lại, khí chất mà Yu IlHan tỏa ra giống như một rào cản tuyệt đối ngăn cách giữa anh và cô. Anh muốn rời khỏi nơi này lắm rồi.

“Xin đợi một chút.”

Trong khi cố tỏ ra ngầu lòi bằng việc thẳng thắn từ chối sự giúp đỡ và cứ thế ra đi, anh bị mọi người cản lại.

“V…Vậy nửa con báo còn lại thì sao!?”

“Yên tâm đi, tôi sẽ không lấy đâu.”

Yu IlHan lạnh lùng trả lời. Tất nhiên là anh biết lý do thực sự của họ khi cố níu kéo anh.

“Chúng tôi không thể tự mình giải quyết chúng được.”

“Nếu chúng tôi cứ cố mãi thì bộ da sẽ bị hủy hoại mất.’

“Xương cũng vậy. Làm thế nào chúng tôi xử lí nó hoàn hảo như cách anh đã làm? Làm ơn chỉ dạy chúng tôi với!”

“Aizz tao chỉ muốn nhanh chóng nhận phần thưởng và đến thế giới khác ……”

Khi một lời phàn nàn cất lên, nó lan nhanh còn hơn cả một trận cháy rừng. Erta lắc đầu ghê tởm khi chứng kiến cảnh họ lại lần nữa trở nên điên loạn.

[ Chấn động não quá đi. Có khi tôi nên về vườn làm nông thay vì chạy lung tung lo chuyện như thế này.]

“Thật là một ý tưởng tuyệt vời. Khi cô đi rồi, Lita sẽ đến thay thế cô.”

[……Tôi sẽ cố thêm một thời gian nữa.]

Yu IlHan, người vừa khiến Erta ngậm miệng, một lần nữa bị mắc kẹt giữa đám đông ồn ào.

“Nếu đồng ý chia cho tôi 50%, tôi sẽ xử lý cho mấy người.”

Mặc dù Yu IlHan chỉ là một kẻ cô độc nhưng anh cũng có cái giá của mình.

Chap/Chương bạn vừa xem

cafe sữa novel